Tiêu hoàng hậu vốn là công chúa, cha là Hiếu Minh Đế Tiêu Khuy, nhà Tây Lương thời kỳ cuối của Nam Bắc triều. Vì sinh vào tháng 2 theo phong tục của địa phương thì bị lỗi mùa sinh nên nàng được giao cho đường đệ là Tiêu Ngập nuôi dưỡng. Sau khi dưỡng phụ bị bệnh qua đời nàng được cựu phụ Trương Kha nuôi dưỡng và sớm phải sống cuộc sống nghèo khổ. Nếu nhìn lại lịch sử thì thực tế Tiêu hoàng hậu quả thực là thiên sát tinh hạ phàm, nhưng những người khắc mệnh của nàng lại là phu quân chứ không phải là cha.
Năm lên 8 tuổi vận mệnh chi thần đã mỉm cười với nàng, lúc này Tùy Văn Đế Dương Kiên phát động chiến tranh với Trần triều, người cầm binh chính là Tấn vương Dương Quảng, con trai thứ của ông ta. Quân vương của Trần quốc là Trần Thư Bảo ngu xuẩn, dốt nát nên Trần triều dễ dàng bị diệt vong. Tùy triều hoàn thành đại nghiệp thống nhất đất nước, Dương Kiên phong quân tấn tước cho Dương Quảng và hạ lệnh khắp trong thiên hạ những nhà nào có con gái chưa lấy chồng có bát tự hợp với Dương Quảng phải trình báo triều đình để chọn lập làm vương phi.
Ai ngờ chọn lên chọn xuống người xung kẻ khắc, cuối cùng chỉ còn lại có Tiêu công chúa lúc này mới tròn 9 tuổi có bát tự đại cát với bát tự của Tấn vương Dương Quảng, vì thế đương nhiên được chọn. Nhưng vì tuổi còn quá nhỏ nên tiến cung chưa thành thân ngay. Hoàng hậu vô cùng yêu thích cô con dâu bé bỏng nên đã nuôi dưỡng chăm sóc nàng như con đẻ. Bà cho mời rất nhiều thầy giỏi đến dạy nàng đọc sách, viết văn, hội họa, đàn hát.
Vốn tố chất thông minh hơn người, nàng học gì thạo đó, chỉ có vài năm sau không những trở thành một tiểu tuyệt thế giai nhân mà còn tinh thông thư lễ, đa tài đa nghệ. Năm Dương Quảng 25 tuổi, hôn lễ được cử hành và nàng chính thức trở thành vương phi của Tấn vương. Vốn háo sắc nên Dương Quảng vô cùng yêu quý tân nương của mình.
Điều khiến Dương Quảng càng cảm thấy yêu quý và mãn nguyện khi có một đại tiên đã bói cho nàng một quẻ rằng: nàng sẽ là mẫu nghi thiên hạ. Nếu nàng đã làm mẫu nghi thiên hạ chẳng phải phu quân của nàng sẽ là hoàng đế sao? Tuy hiện nay thái tử là anh trai Dương Dũng nhưng thân vốn là dòng dõi vương gia thì Dương Quảng ôm mộng đế vương cũng là hết sức bình thường, vì thế Dương Quảng càng xem nàng là phúc tinh của đời mình và càng yêu thương trân trọng nàng.
Điều đáng tiếc là lời đại tiên chỉ nói một nửa, sau 4 từ “mẫu nghi thiên hạ” của đại tiên vẫn còn 4 chữ “ mệnh đới đào hoa” chưa nói nốt. Sau khi kết hôn, Dương Quảng đã nhanh chóng lôi kéo, câu kết với tể tướng Dương Tố và nhiều người khác bắt đầu chiến dịch tạo phản. Thái tử Dương Dũng thì mải đắm say nhan sắc của nàng chiêu nghi Thiên Bàng Vân bỏ mặc thái tử phi Nguyên thị. Vì không chịu nổi nỗi ấm ức nàng Nguyên thị đã thắt cổ tự vẫn. Dương Kiên và hoàng hậu đã tức giận phế bỏ ngôi thái tử của Dương Dũng và lập Dương Quảng làm thái tử.
Sau này Dương Quảng đã dùng mưu kế cắt đứt được mấy anh em và cả cha mình để đăng cơ hoàng thượng và trở thành Tùy Dạng Đế nổi tiếng trong lịch sử, nàng cũng chính thức trở thành Tiêu hoàng hậu. Khi trở thành hoàng đế, Dương Quảng không tiếp tục đóng giả người chồng mẫu mực mà bỏ rơi Tiêu hoàng hậu, ra sức tuyển chọn các phi tần mĩ nữ tiến cung. Ông ta cho xây liền 16 viện tại Tây Uyển. Tiếp theo cho chọn 16 nàng cung nữ có nhan sắc đẹp nhất trong đám cung nữ phong làm tứ phẩm phu nhân chia đều ra 16 viện đồng thời chọn tiếp 320 nàng mỹ nữ chia 10 người 1 tổ cho học thổi đàn ca hát. Tiêu hoàng hậu vốn là người cứng rắn có bản lĩnh lại hiểu biết, nàng lại hiểu rõ tính phong lưu của chồng nên nàng đành phải làm ngơ, mắt nhắm mắt mở vui vẻ mà sống.
Coi trọng vui thú hưởng lạc, tất sẽ sao nhãng việc quốc gia đại sự. Dương Quảng tại vị được 10 mấy năm tuy chinh phục được rất nhiều mĩ nhân nhưng lại không giữ nổi giang sơn. Khi Dương Quảng đang say sưa du hí Dương Châu lần thứ 3 thì thiên hạ đã đại loạn. Lý Uyên, Lý Mật, Đậu Kiến Đức đã lần lượt khởi binh khiến Dương Quảng phải dời đô về Nam Kinh không dám quay lại phương bắc. Lúc này Vũ Văn Hóa Cập thống lĩnh cấm quân tạo phản dẫn quân nhập cung giết chết Tùy Dạng Đế, vốn đã thầm yêu Tiêu hoàng hậu từ lâu nên sau khi kế vị ông ta đã dùng tính mạng của con trai uy hiếp Tiêu hoàng hậu phải làm lẽ của mình.
Lúc này Đậu Kiến Đức đang bừng bừng chiến thắng ở Trung Nguyên nên tiến thẳng về Giang Đô, Vũ Văn Hóa Cập không chống đỡ nổi nên đã thất bại dẫn theo Tiêu hoàng hậu lui về cố thủ tại Ngụy huyện. Vũ Văn Hóa Cập tự xưng là Hứa đế đồng thời đổi Tiêu hoàng hậu là thục phi. Không lâu sau Ngụy huyện cũng bị công phá cuối cùng Vũ Văn Hóa Cập bị giết chết khi lui về Liêu thành. Ngoài vơ vét của cải, Đậu Kiến Đức còn thu nạp luôn Tiêu hoàng hậu. Tuy đã 2 lần là quả phụ nhưng nhan sắc, khí chất và sức hấp dẫn của Tiêu hoàng hậu thì không hề giảm.
Đậu Kiến Đức lập nàng làm vương phi ngày đêm chìm đắm trong vui thú hưởng lạc mà gần như quên đi mất mục đích ban đầu của mình khi ở Trung Nguyên. Lúc này thế lực của quân Đột Quyết ở phương bắc càng ngày càng mạnh và uy hiếp đến Trung Nguyên. Hóa ra em gái của Tùy Dạng Đế được gả cho Đột Quyết Khả Hãn Hòa Thân, nghe nói Lý Uyên đã xưng đế tại Trường An, lại nghe được tung tích của Tiêu hoàng hậu bèn phái sứ giả đến Lạc Thọ nghênh đón Tiêu hoàng hậu.
Đậu Kiến Đức không dám ra mặt phản đối quân Đột Quyết đành phải ngoan ngoãn giao Tiêu hoàng hậu và người trong hoàng tộc cho sứ giả. Sau bao lần chuyển đi đổi lại Tiêu hoàng hậu cũng không thể ngờ được rằng có ngày mình lại đến sống với người Đột Quyết. Tuy vậy sức hấp dẫn và quyến rũ của nàng không hề thua kém bất cứ sự sắc bén của ngọn gươm lưỡi kiếm nào. Nàng trở thành ái phi của Sử La Khả Hãn, sau khi ông ta mất nàng lại trở thành vợ Hiệt Lợi Khả Nhãn.
Năm thứ 4 Đường Thái Tông Trinh Quán, Đường Thái Tông đã phái đại tướng Lý Tĩnh đại phá quân Đột Quyết và người đàn bà đã trải qua 5 đời chồng Tiêu hoàng hậu lại trở thành chiến lợi phẩm dâng lên Lý Thế Dân. Khi gặp Lý Thế Dân, Tiêu hoàng hậu đã 48 tuổi còn Lý Thế Dân mới 33 tuổi nhưng khi lần đầu tiên nhìn thấy bà, Lý Thế Dân đã bị chinh phục hoàn toàn. Vốn là người có nhan sắc lại rất thông minh, khôn khéo nên Lý Thế Dân vô cùng kính trọng và yêu thương bà. Tiêu Hoàng hậu đã sống 18 năm bình yên trong hậu cung nhà Đường và qua đời ở tuổi 67 khép lại một cuộc đời hồng nhan đầy gian truân.