Tình trạng xương không tái tạo có thể dẫn đến các vấn đề lâm sàng lớn, bao gồm cả giải pháp cắt cụt chi của người bệnh.
Để tăng cường khả năng tái tạo của xương, Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Mỹ (FDA) đã chấp thuận phương pháp sử dụng protein-2 tạo hình xương, hoặc BMP-2. Tuy nhiên, phương pháp này khá tốn kém và mang lại hiệu quả không cao. Bên cạnh đó, việc sử dụng BMP-2 cũng có thể mang lại các phản ứng phụ từ vừa đến nghiêm trọng.
Các nhà nghiên cứu tại Trung tâm y tế Mayo Clinic (Mỹ) cùng đồng nghiệp ở Hà Lan và Đức, đã đưa ra một giải pháp thay thế khả thi và ít rủi ro hơn. “Chìa khoá” ở đây là RNA thông tin. Nền tảng nổi tiếng để tạo ra vắc-xin này đã được FDA chứng minh là an toàn cho người sử dụng.
Phát hiện trong nghiên cứu mới liên quan đến chuột được công bố trên tạp chí Science Advances. Những phát hiện này cho thấy, RNA thông tin có thể được sử dụng ở liều lượng thấp nhằm tái tạo xương mà không gây tác dụng phụ.
Hơn nữa, chất lượng của xương tái tạo vượt trội hơn so với xương được hình thành bởi BMP-2. Các nhà nghiên cứu cũng cho biết, RNA thông tin là một lựa chọn tốt để tái tạo xương.
Bởi, phương pháp này có thể không cần liều lặp lại. Kết quả cho thấy, có sự phát triển mô mới sau khi áp dụng RNA thông tin. Phương pháp này vượt trội về mặt cơ học so với cách làm cũ. Đồng thời, duy trì hiệu quả trong suốt 8 tuần theo dõi.
Xương của con người phát triển theo một trong hai cách: Hình thành trực tiếp tế bào xương từ các tế bào tiền thân của trung mô, hoặc thông qua quá trình hóa học nội mạc. Trong đó, sụn hình thành trước và bao phủ thành xương. BMP-2 sử dụng phương pháp hình thành trực tiếp tế bào xương từ các tế bào tiền thân của trung mô. Trong khi đó, phương pháp tiếp cận RNA thông tin được áp dụng dựa trên quá trình hóa học nội mạc.
Các nhà nghiên cứu cho biết, công trình của họ chứng minh rằng, phương pháp này “có thể chữa lành các khuyết tật dạng xương lớn, có kích thước quan trọng, phân đoạn của xương dài, theo cách ưu việt hơn so với phương pháp tái tổ hợp protein”.
Các nhà nghiên cứu cho biết, những phát hiện này ở chuột còn hạn chế. Do đó, cần có các nghiên cứu trên động vật lớn trước khi được xem xét để thử nghiệm lâm sàng.