Một nhóm nhiếp ảnh 9x Hà thành đang thực hiện dự án ảnh chân dung con người Thủ đô theo phương thức khá độc đáo và mới lạ.
Nhóm nhiếp ảnh trẻ tuổi tự giới thiệu về dự án Humans of Hà Nội (Con người Hà Nội): Chúng tôi đang nỗ lực đặt những viên gạch dầu tiên vào năm 2014 dựa trên cảm hứng từ Humans of New York.
Chúng tôi mong muốn sẽ lưu giữ lại những khoảnh khắc giản dị về cuộc sống, về từng người đang sinh sống, làm việc tại Hà Nội hoặc chỉ ghé qua mảnh đất này.
Hy vọng, những câu chuyện nhỏ giản dị này sẽ giúp bạn dễ dàng phá bỏ những bức tường vô hình ngăn cách giữa bạn và tôi, giữa bạn và cuộc sống xung quanh mình.
Chúng tôi muốn nói rằng, phía sau mỗi người luôn có một câu chuyện. Chia sẻ cho chúng tôi câu chuyện của bạn, và chúng tôi sẽ mang nó đến với mọi người. Bạn có thể bắt gặp chúng tôi ở mọi ngóc ngách của Hà Nội. Hãy nói bạn ở đâu, chúng tôi sẽ đến".
Nếu như trước đây, những bộ ảnh về người Hà Nội chỉ dừng ở việc phản chiếu dáng vẻ, khuôn mặt, làm toát lên một phần tính cách đặc trưng nào đó của con người thì bộ ảnh Humans of Hà Nội khắc hoạ được cả một con người nhờ những câu chuyện ngắn (thậm chí rất ngắn) mà nhân vật chia sẻ.
Những bức ảnh luôn đi kèm câu chuyện thú vị của nhân vật, khiến cho người xem có cảm giác như được gặp gỡ trực tiếp, trở nên thân quen với người trong ảnh.
Nhóm nhiếp ảnh 9x gồm 6 người đã lang thang tới khắp các ngóc ngách của Hà Nội để gặp gỡ, làm quen với nhân vật để tìm hiểu câu chuyện của họ.
Các bạn thường đặt nhiều câu hỏi cho nhân vật, như: Điều gì làm bạn cảm thấy hạnh phúc nhất? Ai là người bạn ghét nhất? Bạn mơ ước gì...
Những câu chuyện chân thật và thú vị nhất được nhóm chắt lọc và chia sẻ trên một trang mạng xã hội thu hút hơn 7.000 người theo dõi chỉ sau 3 tháng.
Hơn thế nữa, những câu chuyện thú vị này đều được dịch sang tiếng Anh, để giúp người nước ngoài hiểu thêm về văn hoá và con người Hà Nội.
"Có lần tôi tới Nhà hát Lớn Hà Nội, tôi đã chứng kiến những người trẻ chơi violin và kèn, tôi nhận ra một điều là mặc dù thế hệ cha ông của các bạn phải chiến đấu với người Mỹ và người Pháp nhưng họ vẫn có thể nghĩ đến việc gửi con em mình tới trường học nhạc.
Còn những nước khác, khi họ lâm vào chiến tranh họ chỉ nghĩ tới việc làm cách nào để chiến thắng mà không bao giờ nghĩ tới nghệ thuật hay âm nhạc, đó là điều tôi muốn gửi gắm đến các bạn. Dân tộc các bạn thật tuyệt vời!”.