Tôi và Thanh là hàng xóm cũ. Khi tôi lên lớp 5 thì nhà anh chuyển ra thành phố sống. Vì Thanh học khá giỏi nên từ nhỏ tôi hay được bố mẹ nhắc đến Thanh như một tấm gương học tập để noi theo.
Mỗi lần nhà Thanh về quê, được gặp anh tôi càng cảm mến anh nhiều hơn vì anh luôn biết quan tâm đến mọi người. Đặc biệt là tôi, mỗi khi về đều được anh đưa đi chơi khắp nơi, ăn những món ăn mà tôi yêu thích.
Đến khi đi học đại học, tôi có cơ hội được tiếp xúc với anh nhiều hơn vì mấy đứa cùng quê chúng tôi rủ nhau cùng thuê một ngồi nhà để tiện chăm sóc và bảo ban nhau học tập. Tình cảm tôi dành cho anh ngày một nhiều hơn.
Hồi ấy, anh rất đào hoa nên có nhiều cô gái theo đuổi. Anh yêu một cô bạn cùng lớp cấp 3, sau 5 năm yêu nhau, người yêu bỏ anh theo người khác, anh đã khóc rất nhiều và tôi chính là người an ủi anh nhiều nhất. Mặc dù lúc đó tôi rất thương anh nhưng lòng có chút gì đó vui mừng vì tôi có thêm cơ hội để đến với anh.
Chia tay cô người yêu cũ được hơn một năm, anh lại hớn hở khoe với tôi có tình yêu mới. Người yêu của anh lần này là một cô gái người Hà Nội, xinh đẹp và giỏi giang, tôi cũng mừng cho anh vì cảm thấy cô gái đó là một người rất tốt. Nhưng tình yêu giữa anh và cô gái đó cũng không bền khi cô gái kia quyết định đi du học tại Mỹ.
Chia tay cô người yêu cũ được hơn một năm, anh lại hớn hở khoe với tôi có tình yêu mới. (Ảnh minh họa).
Một lần nữa tôi lại là điểm tựa để anh vượt qua nỗi buồn trong tình yêu. Những lúc đó tôi chỉ mong anh có thể nhận ra những tình cảm giấu kín trong lòng mình. Thế nhưng có lẽ, anh chỉ coi tôi là một cô em họ không hơn không kém nên chưa một lần nhận ra tình cảm mà tôi dành cho anh.
Rồi anh yêu một cô gái khác cùng xóm trọ. Tôi không ưa cô gái này vì nếu xét toàn diện, ngoài vẻ ngoài xinh đẹp hơn tôi, cô ấy chẳng có gì hơn cả. Lúc nào cô ta cũng tỏ ra hiền lành và nhu mì nhưng tôi biết đó là một người ghê gớm. Lúc biết tin anh sẽ cưới cô ấy, tôi đã phản đối rất nhiều.
Ngày cưới của anh, tôi không tham dự vì tôi sợ không giấu nổi những giọt nước mắt của mình. Giận anh hơn một năm trời không liên lạc, một hôm tôi nhận được tin nhắn qua facebook của anh, lòng tôi lại xuyến xao trở lại.
Anh nhắn tin nhiều cho tôi, kể về câu chuyện hôn nhân của anh. Anh kể rằng hai vợ chồng anh không hạnh phúc. Đến với nhau vì tình yêu nhưng hai người thường hay cãi vã vì sau khi sinh con vợ anh nghỉ việc ở nhà, gánh nặng của cả gia đình dường như đổ hết lên vai anh. Anh không thể ly hôn với vợ vì giữa hai người họ đã có một bé trai kháu khỉnh và anh rất yêu thương con trai của mình.
Nếu trước kia tôi cố lên một chút nữa, thì giờ vị trí của cô ta có lẽ sẽ là của tôi. (Ảnh minh họa).
Những lần vợ chồng cãi vã và tôi luôn là người đứng sau động viên cho anh. Tôi cũng đã thổ lộ lòng mình với anh. Anh thừa nhận là có lúc cũng từng yêu thích tôi nhưng: “Vì chúng mình là bạn thân nên anh không dám nói. Anh sợ nếu chuyện không thành thì sẽ mất đi một người bạn”.
Dạo gần đây, chúng tôi thường xuyên nhắn tin và tâm sự với nhau hơn. Khi chỉ có 2 người, anh đã hôn tôi nhưng mọi chuyện cũng chỉ dừng lại ở đó.
Mỗi lần đến nhà anh chơi, nhìn thấy vợ và con trai anh trong lòng tôi lại dấy lên một chút gì đó ghen tị. Nếu trước kia tôi cố lên một chút nữa, thì giờ vị trí của cô ta có lẽ sẽ là của tôi.
Hiện giờ tôi cũng đã gần 30 tuổi, nhưng vì tình cảm dành cho anh quá lớn nên dù có nhiều người theo đuổi nhưng tôi vẫn chưa chấp nhận một ai. Tôi không biết nên làm gì.
Liệu tôi có nên tiếp tục là chỗ dựa tinh thần cho anh, hay cố gắng dứt áo ra đi để tìm một tình yêu mới? Rất mong nhận được những lời khuyên chân thành từ quý độc giả.