(GD&TĐ) - Năm nay, Đảng ta tròn 83 tuổi, chừng ấy mùa xuân đã qua đi trải qua bao thăng trầm, lớp lớp đảng viên đã ngã xuống qua hai cuộc kháng chiến giải phóng dân tộc, đưa đất nước thoát khỏi ách thực dân đế quốc.
Ảnh minh họa/internet |
Đất nước thống nhất, hòa bình lập lại, những người cộng sản lại đi đầu trong công cuộc bảo vệ đất nước và xây dựng Chủ nghĩa xã hội, đưa đất nước đổi mới đi lên sánh vai với các cường quốc năm châu. 83 năm qua, máu và mô hôi của biết bao chiến sỹ cộng sản đã đổ để đất nước mãi mùa xuân, dân tộc ta mãi hạnh phúc, thanh bình.
Mục tiêu lý tưởng của những người con trung hiếu mang trong mình dòng máu đỏ tươi của người Cộng sản, không chỉ thể hiện trong lời tuyên thệ trong giờ phút thiêng liêng đứng vào hàng ngũ của Đảng, cả trong những thời khắc đứng trong chiến hào ngoài tiền tuyến hay trong ngục tù của thực dân đế quốc, mà còn là trong lời nói và hành động, đã được được kiểm chứng qua thực tế sinh động thể hiện qua chặng đường mà Đảng đã đồng hành cùng dân tộc hơn 80 năm qua.
Cũng thật ít có một Đảng cầm quyền nào mà được đông đảo mọi người gọi một cách gần gũi là “Đảng ta”. Không khó bắt gặp và được một người dân bình thường thôi, từ người nông dân đến người tiểu thương, người Kinh cũng như đồng bào dân tộc thiểu số ở khắp mọi miền đất nước, khi có được cơm no áo mặc, khi thoát nghèo, thôn quê có “điện - trường - trạm”…thì câu đầu tiên họ thương nói là “cảm ơn Đảng và nhà nước”. Đó khôngphải là một câu mang tính khách sáo, xã giao mà là rất chân thật, xuất phát từ tấm lòng biết ơn Đảng của nhân dân.
Không một thế lực đen tối nào có thể xuyên tạc, phủ nhận vai trò to lớn của Đảng trong việc đưa đất nước đến hòa bình, nhân dân được ấm no, hạnh phúc. Cho dù đã có một vài thời điểm trong quá trình lịch sử của 83 năm từ khi chào đời đến trưởng thành như ngày hôm nay, Đảng đã phạm phải một số sai lầm nhưng Đảng đều đã nhìn thẳng vào sự thật, nhận khuyết điểm, sửa sai trước nhân dân. Niềm tin của nhân dân đối với Đảng cũng đã có những lúc bị giảm sút, tình yêu dành cho Đảng có lúc bị tổn thương, như Nghị quyết Hội nghị lần thư 4 Ban chấp hành Trung ương Đảng khóa XI đã thẳng thắn chỉ ra nguyên nhân là do trong Đảng còn có những đảng viên thiếu tu dưỡng, rèn luyện, giảm sút ý chí chiến đấu, quên đi trách nhiệm, bổn phận trước Đảng, trước nhân dân. Việc tổ chức thực hiện các chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước, các nghị quyết, chỉ thị, quy định về xây dựng, chỉnh đốn Đảng ở một số nơi chưa đến nơi đến chốn, kỷ cương, kỷ luật không nghiêm, nói không đi đôi với làm, hoặc làm chiếu lệ.
Các nguyên tắc tập trung dân chủ, tự phê bình và phê bình ở nhiều nơi vừa bị buông lỏng trong thực hiện, vừa chưa được quy định cụ thể để làm cơ sở cho công tác kiểm tra, giám sát. Việc nghiên cứu, sửa đổi, ban hành cơ chế, chính sách, pháp luật thích ứng với quá trình vận hành của nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa chưa kịp thời; nhiều văn bản quy định thiếu chế tài cụ thể. Đánh giá, sử dụng, bố trí cán bộ còn nể nang, cục bộ; chưa chú trọng phát hiện và có cơ chế thật sự để trọng dụng người có đức, có tài; không kiên quyết thay thế người vi phạm, uy tín giảm sút, năng lực yêu kém.
Đó còn là do công tác tuyên truyền, giáo dục chính trị, tư tưởng, đạo đức, lối sống nhiều khi còn hình thức, chưa đủ sức động viên và thường xuyên nâng cao ý chí cách mạng của cán bộ, đảng viên; một số nơi có tình trạng những việc làm đúng, gương người tốt không được đề cao, bảo vệ; những sai sót, vi phạm không được phê phán, xử lý nghiêm minh. Công tác kiểm tra, giám sát, giữ gìn kỷ cương, kỷ luật ở nhiều nơi, nhiều cấp chưa thường xuyên, ráo riết; đấu tranh với những vi phạm còn nể nang, không nghiêm túc. Vai trò giám sát của nhân dân thông qua Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể chính trị - xã hội chưa được phát huy, hiệu quả chưa cao...
Đảng đã dũng cảm nhìn nhận ra những tồn tại, khuyết điểm của mình, giờ đây để khôi phục lại lòng tin của nhân dân, khôi phục niềm tự hào của những người đảng viên chân chính về đảng của mình, cần lắm nhưng chủ trương, biện pháp đi vào lòng dân, đi vào thực tế cuộc sống và hòa cùng bước đi, nhịp sống, mạch đập của dân tộc.
Đảng phải là Đảng của những người là nói phải đi đôi với làm, không nói nhiều mà làm ít, hoặc không làm, tệ hại hơn là nói một đàng làm một nẻo. Đó còn là là sự nêu gương của người đảng viên, của những người lãnh đạo, làm thế nào để quần chúng phấn đấu vào Đảng với ộng cơ thực sự động cơ trong sáng vì Đảng vì dân vì nước, bằng những tấm gương “Người tốt việc tốt” của những người Đảng viên rất gần gũi quanh đây.
Đó còn là việc chỉnh đốn làm trong sạch bộ máy của Đảng bằng việc kiên quyết loại bỏ khỏi Đảng những kẻ cơ hội, thực dụng, lợi dụng Đảng để tiến thân, mang vỏ bọc cộng sản để mưu cầu lợi riêng...Bao nhiêu năm qua, những người Cộng sản đã hy sinh gian khổ, đổ bao máu xương để có được độc lập tự do và ấm no hạnh phúc thì hơn bao giờ hết, giờ đây, vận nước đang đói hỏi Đảng soi rọi lại truyền thống vẻ vang của mình, tự hào nhưng không chủ quan tự mãn, không ngủ quên trong chiến thắng, vững vàng; không ngả nghiêng, dao động trước mọi âm mưu thâm độc của kẻ thù, trước mặt trái của cơ chế thị trường, một lòng một dạ theo Đảng trong hoa bình xây dựng đất nước như đã tiên phong đi đầu trong cuộc chiến đấu một mất một còn của cả dân tộc những năm tháng đạn bom máu lửa đầy hào hùng.
Xuân đã về và Đàng ta cũng thêm tuổi mới. Sức xuân đang lan tỏa trên mọi miền đất nước. Hơn bao giờ hết lúc này đây, nhân dân ta, đất nước ta đang tràn đây hy vọng Đảng thân yêu của chúng ta vững bước đi lên, mở ra những trang sự mới vẻ vang cũng dân tộc Việt Nam đi tới bền bờ hạnh phúc như ước nguyện cháy bỏng của Bác Hồ kính yêu lúc sinh thời.
Dân Hùng