Chồng mải vui với bồ bỏ mặc vợ con giữa ranh giới sống chết

Tuấn như người mất hồn, ngồi bất động trước cửa nhà. Cái vẻ phong độ, bóng bẩy bay biến. Giờ chỉ là những giọt nước mắt ân hận, nhưng quá muộn để cứu vãn tất cả rồi.

Chồng mải vui với bồ bỏ mặc vợ con giữa ranh giới sống chết

Cuối cùng thì sau bao nhiêu năm hai cả hai vất vả lăn lộn, dầm sương dãi nắng thì công ty của vợ chồng Phương cũng đã có được một chỗ đứng vững trên thị trường.

Ai cũng phải công nhận, vợ chồng Phương tài giỏi. Chỉ với một số vốn ít ỏi cùng những kinh nghiệm học được ở trường đại học mà sau 5 năm, cả hai đã gây dựng được cơ nghiệp đồ sộ.

Lúc bây giờ, Phương bắt đầu bàn với Tuấn chuyện Phương sẽ lui về phía sau, chỉ trợ giúp Tuấn vài chính sách đối ngoại và mưu lược thôi chứ không lộ diện nữa.

Vì Phương, còn phải hoàn thành trách nhiệm và nghĩa vụ của một người vợ, một người con dâu. Hay chính xác hơn, niềm khao khát được làm mẹ trong Phương càng lúc càng sục sôi rồi.

Phương vì bận giúp Tuấn trong việc kinh doanh nên kết hôn 5 năm rồi, Phương đã vẫn kế hoạch. Năm nay Phương cũng đã 29 tuổi rồi, không sinh con sớm thì sợ cơ hội sẽ không còn. Về ý kiến này của Phương, Tuấn hoàn toàn đồng ý.

Phương ở nhà nghỉ ngơi, giữ sức khỏe. Rảnh rỗi thì làm vài công việc nhà lặt vặt. Và tất nhiên, Phương, trợ lý đắc lực của Tuấn nghỉ thì Tuấn phải tuyển thư kí mới là đúng rồi.

Cái dáng vẻ õng ẹo của Ly vừa bước vào, đám nhân viên đã xì xào to nhỏ. Ly chẳng thèm quan tâm bởi những cảnh đang diễn ra trước mắt Ly này đã quá quen thuộc rồi.

Ly tự ý thức được vẻ đẹp nóng bỏng, quyến rũ của bản thân mình chính là thực lực. Ly tin chắc rằng, sẽ chẳng một vị giám đốc nào có thể từ chối được đơn xin việc của Ly. Và Tuấn, cũng không ngoại lệ.

Chong mai vui voi bo bo mac vo con giua ranh gioi song chet - Anh 1

Ảnh minh họa.

Ly vào làm được chừng hơn 1 tháng thì Phương có thai. Hạnh phúc làm mẹ ập đến làm Phương vui mừng lắm, mất mấy đêm liền Phương thổn thức chẳng thể ngủ được.

Cứ nghĩ đến giây phút được ẵm bồng con trên tay là Phương lại thấy hạnh phúc đến rớt nước mắt. Phương chẳng còn quan tâm đến chuyện gì nữa, chỉ muốn tập trung cho việc dưỡng thai, chuẩn bị chào đón đứa con đầu lòng mà thôi. Phương đâu có ngờ…

Tuấn, từ ngày Phương mang bầu thì đã dính lấy Ly như sam rồi. Nhưng cả hai chỉ lén lút, vụng trộm thôi chứ nào có dám công khai đâu.

Bản thân Tuấn cũng chỉ muốn cặp kè với Ly vì sự mới mẻ, vì vẻ ngoài nóng bỏng chứ bảo Tuấn bỏ Phương, bỏ đi người vợ tài giỏi ấy, lại còn chuẩn bị sinh con cho mình là điều không thể.

Ly nghe điều kiện của Tuấn, phải giấu nhẹm mọi chuyện thì cũng thấy ấm ức lắm. Nhưng Tuấn cho Ly quá nhiều thứ Ly muốn mà Ly cũng chẳng mất gì, lại còn vẫn được công khai hẹn hò với người khác. Lợi quá rồi còn gì.

Hai kẻ đó cứ mải miết với những cuộc truy hoan mà không hề biết rằng sự phản bội, sự tiếp tay phản bội của mình lại gây ra bi kịch cay đắng đến thế.

Phương mang bầu đến tháng thứ 6. Sức khỏe của Phương dạo này không được tốt, bụng còn hay đau âm ẩm. Tuấn cũng đi suốt, lúc nào cũng lấy lý do công việc để vắng mặt.

Phương cũng bắt đầu nghe được những chuyện không hay ho về mối quan hệ giữa Tuấn và Ly. Phương cũng chỉ đánh động cho Tuấn biết:

- Nếu sự phản bội mà xảy ra trong ngôi nhà này thì hai mẹ con em sẽ chết mất.

Tuấn cười cười, ôm Phương vào lòng nói Phương đừng suy nghĩ quá nhiều. Và rằng Tuấn sẽ không bao giờ phản bội Ly đâu. Nhưng chính bản thân Tuấn khi nói ra câu ấy cũng thấy chột dạ, thấy có lỗi. Nhưng đam mê thể xác có bao giờ thấy được điểm dừng.

Điện thoại đổ chuông liên tục khiến Tuấn bực mình. Cuộc truy hoan với Ly cứ bị gián đoạn làm cảm xúc tụt hết. Nhấc điện thoại, Tuấn gằn giọng thì đầu dây bên kia hổn hển:

- Anh à, về ngay đi, con mình mất rồi!

Là giọng của Phương. Con mất nghĩa là sao đây. Tuấn còn chưa kịp cất tiếng hỏi lại thì Ly đã giật phắt lấy cái điện thoại tắt đi rồi ẽo ợt:

- Con mất thì mình kiếm con khác. Có phải mình vợ anh biết đẻ đâu. Lại đây với em, em cho anh vài đứa ấy chứ.

Thân hình nóng bỏng, bờ môi đỏ mọng của Ly khiến Tuấn quên hết, quên sạch tất cả những gì mình được nghe, được thấy. Chuyến du lịch với Ly vẫn được tiếp tục chứ không hề bị hủy bỏ, mặc cho những cuộc réo gọi liên tục tới mức điện thoại như muốn bốc cháy. Đến khi Tuấn trở về…

Đủng đỉnh kéo vali về đến cửa, Tuấn thấy ai cũng nhìn mình với ánh mắt uất hận. Ngẩng mặt lên, Tuấn chẳng dám tin vào những gì đang được thấy. Căn nhà phủ kín một màu trắng tang tóc, nhìn kĩ hơn, Tuấn ngã ngửa, rụng rời.

- Vợ tôi chết rồi sao… – Tuấn lắp bắp.

Mẹ Tuấn bước ra, giang tay cho Tuấn một cái tát trời giáng.

- Mày là thằng chồng tồi tệ. Mày có biết vợ mày nó chết không nhắm được mắt hay không? Cả con mày nữa, nó còn chưa kịp chào đời. Sự phản bội của mày, ích kỉ của mày đã giết chết vợ con mày. Mày cút đi, tao không có loại con khốn nạn như mày!

Mẹ Tuấn kéo Tuấn ra khỏi nhà. Tuấn như người mất hồn, ngồi bất động trước cửa nhà. Cái vẻ phong độ, bóng bẩy bay biến. Giờ chỉ là những giọt nước mắt ân hận, nhưng quá muộn để cứu vãn tất cả rồi.

Theo webtretho

Tin tiêu điểm

Đừng bỏ lỡ