Cô Trần Lệ Mỹ (SN 1979, GV môn Văn, Trường THCS Sơn Tây (Hương Sơn, Hà Tĩnh) chia sẻ về việc tham gia cuộc thi Những kỷ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu.
Sinh ra tại Sơn Tây, một xã miền núi huyện Hương Sơn - giáp với biên giới Việt Lào, cô Trần Lệ Mỹ gần như gắn bó với làng quê, núi rừng nơi đây. Ước mơ từ nhỏ là làm giáo viên, rồi cô Mỹ thi đậu vào Trường Cao đẳng Sư phạm Hà Tĩnh. Suốt những năm học trên giảng đường cô luôn có một mong ước khi ra trường sẽ về dạy học tại nơi mình sinh ra.
Tốt nghiệp năm 2008, may mắn cô Mỹ được nhận về công tác tại Trường THCS Sơn Kim (huyện Hương Sơn) đến năm 2009 cô được chuyển về Trường THCS Sơn Tây (huyện Hương Sơn) dạy học theo nguyện vọng. Từ đó đến nay, mái trường này gắn liền với chặng đường dạy học cũng như cuộc sống của cô.
Khi được hỏi về cơ duyên nào để cô tham gia vào cuộc thi “Những kỷ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu”, cô Mỹ nghẹn lời tâm sự: “Cuộc thi mở ra đúng như nguyện vọng lâu nay của tôi là có một sân chơi để mình giãi bày tâm sự, thể hiện ngòi bút, tâm huyết về trường cũ, giáo viên cũ. Ngày đêm tôi trăn trở, những hình ảnh về mái trường xưa cứ hiện rõ mồn một, những con chữ trong đầu như thôi thúc tôi viết ra giấy. Vậy là trong 1 đêm trắng tôi viết nên tác phẩm “Ký ức trường xưa”.
Trong dòng cảm xúc, cô Trần Lệ Mỹ cũng không ngần ngại chia sẻ: “Nếu như viết một bức thư gửi thầy cô giáo cũ thì quá đỗi bình thường hay nói trực tiếp rằng “em biết ơn thầy cô nhiều” thì hơi khách sáo. Tôi muốn biến tình cảm chân thật của mình thành hành động và hành động đó nó phải mang lại giá trị tinh thần như món quà tri ân đến thầy cô giáo cũ”.
“Ngày tôi nhận được kết quả cuộc thi qua điện thoại cũng là ngày tôi đưa bố đi cấp cứu tại bệnh viện. Thời điểm đó vừa lo lắng vừa vui mừng. Đời người giáo viên đôi lúc đơn giản, chỉ cần học sinh mình ngoan ngoãn, mình làm được việc gì đó có ý nghĩa, thế thôi hạnh phúc cũng đủ viên mãn” – cô Lệ Mỹ nói.
Khi nói về tác phẩm “Ký ức trường xưa”, cô Trần Lệ Mỹ cho hay: “Tôi viết theo dòng cảm xúc, viết vội chưa được trau chuốt và dành thời gian nhiều cho “đứa con tinh thần” của mình. Nếu có cơ hội lần nữa, tôi tin mình sẽ đầu tư và viết tốt hơn. Bài viết hơn 12 trang giấy dù chất lượng chưa cao nhưng là cả một bầu tâm huyết của mình qua từng nét chữ. Nội dung xoanh quanh câu chuyện trường cũ, giáo viên cũ, trong đó tôi dành nhiều đoạn kể về giáo viên chủ nhiệm môn Văn 3 năm cấp 3 là cô Nguyễn Mai Hoa. Cô chính là người “đưa đò” tạo nguồn cảm hứng tôi đến với môn Văn. Tác phẩm như là một lời tri ân để tỏ lòng biết ơn đến các thầy, cô đã dạy bảo, nuôi ước mơ cho tôi bây giờ”.
Theo cô Mỹ thì đây là tác phẩm đầu tiên cô tham gia ở quy mô giải cấp Bộ, do Báo Giáo dục và Thời đại tổ chức. Cô mong rằng, những năm tới ngoài cô ra, các giáo viên ở tỉnh Hà Tĩnh, nhất là vùng quê Hương Sơn sẽ tham gia nhiều hơn nữa để có những tác phẩm xúc động, đa màu sắc, nơi sân chơi của các giáo viên.
Nói về gia đình riêng, cô Trần Lệ Mỹ cũng tâm sự, “Chồng là giáo viên dạy môn tiếng Anh Trường TH – THCS Sơn Hồng (huyện Hương Sơn). Cô có 2 đứa con trai, một bạn học lớp 9, bạn học lớp 6. Rất may mắn, cả hai bạn đều rất ngoan, học giỏi, riêng con trai đầu hiện đang nằm trong đội thi tuyển học sinh giỏi cấp tỉnh môn Sinh”.