Đây là thông tin được đưa ra tại Toạ đàm khoa học “Luật An ninh mạng và tác động đến các ngành công nghệ, truyền thông và nội dung số: Đánh giá kiến nghị và chính sách” do Viện Chính sách và Phát triển truyền thông (IPS) – Hội truyền thông số Việt Nam tổ chức tại Hà Nội chiều 21/11.
Theo ông Nguyễn Quang Đồng, đại diện nhóm nghiên cứu Chính sách và Phát triển Truyền thông (IPS)- Hội truyền thông số Việt Nam, nước ta chỉ đứng vị trí 101 về chỉ số an ninh mạng (Cyber security Index) năm 2017, thấp hơn cả Lào (xếp thứ 70), Campuchia (xếp thứ 92) và Myanmar (vị trí thứ 100). An ninh mạng ở Việt Nam chỉ được đánh giá cao hơn một vài nước nhỏ, kém phát triển ở châu Á như Bhutan, Afganistan hay Mông Cổ. Trong khi đó, các nước khác trong khu vực như Thái Lan, Singapore được đánh giá rất cao về an ninh thông tin.
Trong 193 nước được đánh giá lần này, không ngạc nhiên khi Singapore chiếm vị trí số một, vượt qua Mỹ trong bảng xếp hạng này. Nếu như Mỹ hơn Singapore về chất lượng khuôn khổ pháp lí cũng như khả năng xây dựng năng lực, vì Singapore lại vượt trội ở hợp tác quốc tế, và vì thế chiếm vị trí thượng phong. Khá ngạc nhiên là đứng thứ 3 trong danh sách là Malaysia, vượt qua Pháp và Canada, lần lượt đứng ở vị trí thứ 9 và 10.
Chỉ số này được đánh giá dựa trên nhiều tiêu chí khác nhau của mỗi quốc gia liên quan đến an toàn mạng, bao gồm khuôn khổ pháp luật, năng lực tổ chức và năng lực kĩ thuật, khả năng xây dựng năng lực đồng thời hợp tác trong và ngoài nước trong lĩnh vực này.
Ông Đồng cho rằng nguyên nhân khiến xếp hạng về an ninh mạng của Việt Nam thấp như vậy là do sự chồng chéo trong quy định pháp luật như luật hình sự, luật an toàn thông tin, luật dân sự...Nếu bây giờ có thêm luật an ninh mạng nữa thì doanh nghiệp sẽ vướng vào nhiều vấn đề trùng lặp về pháp lý.
Đơn cử như doanh nghiệp lo ngại rằng điều 16 về đánh giá hợp chuẩn, hợp quy về an ninh mạng và an toàn thông tin quốc gia sẽ trùng lặp với các quy định hiện tại.
Đại diện từ Chương trình Nghiên cứu Internet và Xã hội (VPIS), bà Lê Thị Thương Hương nhận định rằng các quy định pháp luật của Việt Nam liên quan đến an toàn thông tin và an ninh thông tin nằm rải rác ở nhiều văn bản luật và dưới luật khác nhau, dẫn đến vừa thiếu luật vừa chồng chéo.
Sự thiếu hoàn thiện của hệ thống luật quản lý môi trường luật dẫn đến kết quả người sử dụng mạng ở Việt Nam phải đối mắt với vô vàn nguy cơ khác nhau.
Theo báo cáo của Liên hiệp Viễn thông Quốc tế Việt Nam thuộc nhóm các nước mới bắt đầu chú ý tới việc xây dựng luật liên quan đến tội phạm mạng và đào tạo nhân lực chống tội phạm mạng.
Riêng về vấn đề bảo vệ an ninh mạng, Việt Nam được đánh giá cao hơn, và được xếp vào nhóm các nước đã có một số tiến bộ, vì luật đã quy định được một số nguyên tắc cụ thể, đặt khuôn khổ cho việc thực hiện các chương trình và chính sách đảm bảo an ninh môi trường mạng.
Tuy nhiên, về tổng thể, khuôn khổ pháp luật liên quan đến an toàn mạng vẫn bị xếp hạng thấp so với nhiều quốc gia có trình độ phát triển tương đương, do luật còn nhiều thiếu sót, bất cập. Có thể nói, khuôn khổ pháp lý hiện nay tại Việt Nam chưa đủ để đảm bảo một môi trường số thực sự an toàn, lành mạnh cho người sử dụng.
Ở Việt Nam tồn tại nguy cơ cao về khả năng thông tin cá nhân không được đảm bảo an toàn. Điển hình như gần đây, vụ việc làm nhiều người lo lắng là nhiều hành khách đi máy bay bị lộ số điện thoại và ngày giờ xuống máy bay.
Sau khi máy bay hạ cánh, những nạn nhân bị xâm phạm thông tin cá nhân này đã ngay lập tức nhận được tin nhắn mời đi xe từ tổng đài hãng taxi hay thậm chí từ một số điện thoại lạ. Bên cạnh đó, không ít trường hợp bị đánh cắp thông tin cá nhân, ảnh, tài khoản cá nhân trên mạng xã hội, hộp thư điện tử...