Hướng Dương thân mến,
Tôi viết những dòng này gửi chị trong tâm trạng rối bời. Chuyện xuất phát từ một đứa bé đã bị bỏ lại trước cửa nhà tôi cách đây 8 năm.
Vợ chồng tôi năm nay đã 37 tuổi, do hiếm muộn nên cưới nhiều năm mà tôi không có con. Sáng hôm ấy, vừa thức dậy tôi nghe tiếng trẻ con khóc. Tôi mở cửa ra thì bất ngờ vô cùng khi thấy đứa bé tầm 1 tháng tuổi nằm trong chiếc thùng giấy trước cửa, bên trong có tã lót, một hộp sữa bột và mẫu giấy viết vội.
Người mẹ ấy nói rằng cháu là con riêng của bố chồng tôi, cô ấy không thể nuôi con nên gửi chúng tôi nuôi giúp.
Tôi lo lắng vì bố chồng rất đạo mạo, có uy tín trong dòng họ còn mẹ chồng bị bệnh tim nên xé vội tờ giấy. Dù sao tôi cũng cần con cái, hơn nữa đứa bé này cùng máu mủ với vợ chồng tôi, nếu là sự thật thì tôi nuôi bé cũng tốt. Nhìn thấy trẻ con tôi chẳng còn suy nghĩ được nhiều chị ạ.
8 năm trôi qua, tôi nuôi con trong thấp thỏm. Tôi lo lắng một ngày bí mật tày trời bị bại lộ, lo lắng mẹ chồng suy sụp và giận dữ vì tôi giấu bà việc quá lớn. Cả nhà tôi yêu thương bé, dành cho con những gì tốt nhất. Bà còn vô tư nói là ở cùng chúng tôi lâu nên cháu ngày càng giống ông nội và bố nuôi. Thực sự, tôi nghe thế càng mất ăn mất ngủ.
Cho đến cách đây 2 tháng, con tôi kể có cô xinh lắm cho hộp quà ở trường. Tôi sợ nên mở ra kiểm tra thì thấy con búp bê nhỏ cùng lời nhắn ngắn gọn: "Mẹ yêu con, xin lỗi con".
Tôi hoảng hốt chốt chặt cửa, ôm con mãi trong khi con không hiểu gì. Tại sao cô ấy đã bỏ rơi con mà còn quay lại để tôi phải lo sợ? Tôi sợ mất con, sợ lộ bí mật. Tôi không biết phải làm gì nữa chị ạ.
(Xin giấu tên).
Hướng Dương tư vấn
Chào chị,
Hướng Dương xin chia sẻ với nỗi lo lắng của chị, mong rằng chị giữ tâm thế thật bình tĩnh để đánh giá tình hình.
Trước hết, chị đã giữ bí mật khó tin này một mình quá lâu, ảnh hưởng đến tâm trạng và sức khỏe. Để tìm kiếm người chia sẻ gáng nặng, chị có thể kể lại sự thật về thân phận của bé cho chồng. Một người con dâu có thể lo lắng cho hạnh phúc và sức khỏe của bố mẹ chồng thì chồng chị càng quan tâm hơn. Chắc chắn, anh ấy sẽ có những góp ý hay cho chị.
Tiếp theo, mẹ của bé đã tìm đến trường chứng tỏ cô ấy luôn dõi theo hình ảnh của con. Việc cô ấy chưa xuất hiện và đòi con chứng tỏ cô ấy thấy được tình cảm yêu thương mà gia đình dành cho bé. Nếu có thể, chị hãy theo dõi một thời gian để tìm cách gặp cô ấy đồng thời dặn dò con không được tự ý nhận quà, tiếp xúc với người lạ.
Hướng Dương hy vọng rằng chị có thể gặp gỡ người mẹ ruột của con, chia sẻ những băn khoăn của chị, hỏi thăm ý định của cô ấy khi quay về. Nếu cô ấy muốn nhận lại con, chị hãy giải thích cho cô ấy biết những rủi ro về tâm lý nghiêm trọng đối với đứa trẻ. Trước đây cô ấy đã bỏ con lại vì không thể nuôi dưỡng con, hiện tại cô ấy cũng sẽ cân nhắc mọi điều vì con.
Ngược lại, nếu cô ấy chỉ vì quá nhớ mà muốn thăm con, chị có thể tạo điều kiện cho cô ấy gặp con với tư cách là bạn bè của chị. Tất cả là do chị tự quyết định, dựa trên linh cảm của một người mẹ. Không đủ niềm tin, chị có thể chuyển trường cho con hoặc đề nghị chồng chuyển nhà. Việc này quá lớn và cần có sự ủng hộ của chồng chị.
Ở tuổi xế chiều, Hướng Dương hy vọng mẹ chị không phải nhận một cú sốc nào. Còn bố chồng chị, việc ông có nên biết thân thế của đứa bé hay không, anh chị cần cân nhắc kỹ.
Chúc chị bình tâm.
Hướng Dương.