Bị hoãn đám cưới, em chồng trút giận lên chị dâu

GD&TĐ - Ngày tôi về ra mắt nhà chồng, mọi chuyện đều diễn ra suôn sẻ, trừ em chồng thì ai cũng vồ vập, thể hiện tình cảm quý mến đặc biệt dành cho tôi. 

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.

Ánh mắt cô ấy khiến tôi không dám nhìn thẳng vào, trong khi tôi lúng túng vì không biết nói gì thì cô ấy chủ động cất tiếng: “Anh trai em yêu chị, gia đình em không phản đối.

Về đây em cũng thấy chị được bố mẹ chiều chuộng. Nhưng khi đi làm dâu không giống như ở nhà, chị phải xác định trước, gia đình em gia giáo, bố mẹ em lại hay đau ốm nên chị phải chăm sóc gia đình chồng như gia đình mình. Nếu cảm thấy làm được thì chị hãy quyết định cưới, không được thì suy nghĩ lại, không sau này về thấy khổ lại oán trách anh em…”.

Quá ngỡ ngàng trước lời "cảnh báo" của em chồng, nhưng vì tình yêu, tôi quyết định bỏ qua tất cả để kết hôn. Đúng như những gì tôi cảm nhận về mẹ chồng, bà là một người mẹ hiền, phúc hậu. Nhưng mọi chuyện chỉ tốt đẹp cho đến khi hai vợ chồng tôi đi hưởng tuần trăng mật về. Kết thúc những ngày ngập tràn hạnh phúc, chồng tôi thông báo anh sẽ đi công tác một tháng. 

Nằm mơ tôi cũng không ngờ 30 ngày ấy đối với tôi là một cực hình tưởng như... bất tận. Thậm chí đến giờ tôi cũng không hiểu mình đã làm sai điều gì khiến em chồng cư xử với tôi như kẻ thù.

Có mặt bố mẹ ở đó thì em chồng tỏ ra lạnh lùng, không quan tâm đến ai hết giống như bản tính thường thấy ở cô ấy. Nhưng hễ bố mẹ đi ngủ, đi chơi hay đi đâu đó không có nhà là em chồng lại tỏ thái độ khó chịu ra mặt với tôi.

Một mình tôi loay hoay cơm nước, lúc mời ra ăn thì cô ấy trả lời rất phũ phàng: “Tôi gọi cơm quán ăn rồi, chờ cơm chị nấu chắc tôi chết đói. Mà cơm nấu như vậy chỉ có mình chị ăn được thôi. Mà có khi chính chị cũng chẳng ăn nổi”. 

Cũng là tình huống ấy, nhưng hễ có mặt bố mẹ chồng thì cô ấy lại thay đổi chóng mặt, chẳng những tấm tắc khen cơm tôi nấu ngon, cô ấy còn bảo: "Hôm nào chị truyền bí quyết cho em với nhé!".

Là em chồng nhưng cô ấy coi tôi không khác gì nô bộc. Những lúc chỉ có hai chị em, chưa bao giờ cô ấy cất một tiếng gọi tôi là chị, xưng em, chưa bao giờ cô ấy giúp tôi làm việc nhà, từ nấu nướng, đi chợ, giặt giũ, lau dọn nhà cửa… Cả ngày loay hoay với công việc, tôi còn phải chịu đựng cách cư xử bất công và vô lý của em chồng. 

Tôi đếm từng ngày, chỉ mong chồng tôi công tác nhanh chóng rồi về, tôi sẽ kể hết mọi chuyện rồi thuyết phục anh xin phép bố mẹ để được ra ở riêng. Thậm chí, anh nghĩ ra phương án nào cũng được, miễn sao tôi có thể hạn chế chạm mặt cô em chồng quá quắt này.

Cuối cùng thì chồng tôi cũng về, thấy anh mệt nên tôi để anh nghỉ ngơi cho thoải mái rồi mới kể chuyện ở nhà. Nghe chuyện xong, anh nắn nhẹ vai tôi: "Vất vả cho em quá, nhưng em đừng lo, cái Oanh sắp đi lấy chồng nên nó chỉ tranh thủ bắt nạt em một thời gian ngắn nữa thôi".

Tôi tỏ ra nghi ngờ: "Thật không? Sắp lấy chồng mà chưa một lần em thấy cô ấy dẫn người yêu về ra mắt, lạ nhỉ!".

Chồng tôi khẳng định chắc nịch: "Thật mà! Anh nói dối em làm gì. Thậm chí trước khi tổ chức đám cưới cho bọn mình, bố mẹ còn bàn đến chuyện ăn hỏi cho cái Oanh cơ. Nhưng thầy bảo năm nay chưa được tuổi nên nó phải đợi ít nhất 2 năm nữa. Có khi nó "giận cá chém thớt" cũng vì chuyện này. Thôi em cứ giả điếc cho êm cửa êm nhà".

Tin tiêu điểm

Đừng bỏ lỡ