Từ thiên tài đến kẻ đánh bom tàn độc

GD&TĐ - Vào ngày 25/5/1978, Buckley Crist, Giáo sư kỹ thuật vật liệu tại Đại học Northwestern nhận được một gói hàng kỳ lạ qua đường bưu điện. Khi mở ra, “gói hàng” phát nổ. Một kẻ nào đó đã âm mưu hạ sát ông. 

Từ thiên tài đến kẻ đánh bom tàn độc

FBI cố gắng truy bắt tên tội phạm này và cuối cùng phát hiện ra kẻ đánh bom trong một cabin nhỏ, nơi hắn chế tạo bom và viết nhật ký mô tả công việc của mình. Tên kẻ đánh bom là David Theodore Kaczynski. 

Tư duy độc đáo

Từ thiên tài đến kẻ đánh bom tàn độc ảnh 1

Tháng 9/1995, một bức thư bí ẩn đã được gửi đến báo The Washington Post. Đó là một “bản tuyên ngôn” dài tới 35.000 từ, mô tả những bất bình của Kaczynski với xã hội, cùng lời lý giải rằng, cuộc cách mạng công nghiệp là nguyên nhân sâu xa của những bất công xã hội. Kaczynski mô tả cuộc sống ngày càng tăng tốc của xã hội Mỹ là một lối sống ngày càng tự động hóa, trong đó con người phải đối mặt với ít thách thức hơn nhiều so với các thế hệ trước.

Kaczynski cho rằng, đó là một hệ thống lạc hậu, trong đó chúng ta ngày càng trở nên lười biếng và mất khả năng thực sự trải nghiệm cuộc sống một cách thuần khiết nhất. Những nhiệm vụ từng là ác mộng trước đó 50 năm thì đã được thực hiện một cách đơn giản nhờ công nghệ. Theo hắn, chính vì thế mà con người đã trở nên kém khả năng đối phó trong các trường hợp cần nỗ lực để sống sót.

Kaczynski cũng đưa ra giả thuyết rằng điều này dẫn đến sự không hài lòng hoàn toàn với cuộc sống và sự non nớt về kinh nghiệm. Những lời chỉ trích trong bức thư còn bao gồm tình trạng không thể xác định ngưỡng mà những tiến bộ công nghệ nên dừng lại, cũng như ý tưởng cho rằng sự thoải mái vượt trội hơn tự nhiên là hạnh phúc cho nhiều người. Với lời văn trôi chảy và lý lẽ khá thuyết phục, những ai đã từng đọc văn bản này đều phải thừa nhận Kaczynski đã trình bày những suy nghĩ hết sức thấu đáo.

David Kaczynski là em trai của Ted Kaczynski (được biết đến với tên nặc danh Kẻ đánh bom thư). Khi cùng nhau lớn lên, David ngưỡng mộ anh trai mình vì trí óc thiên tài và coi anh như một nguồn cảm hứng. Sau đó, Ted tốt nghiệp trung học sớm và bắt đầu theo học Harvard năm 16 tuổi vào năm 1958.

Có một thời gian hai anh em ít liên lạc hơn, mặc dù sau khi Ted học xong đại học, họ đã tái hợp. Tuy nhiên, Ted đã bắt đầu bộc lộ những hành vi khác thường, chống đối xã hội. Do mâu thuẫn với một đồng nghiệp, David thậm chí đã phải đuổi việc Ted khỏi công việc vào năm 1978. Ted ngày càng xa rời gia đình hơn.

Tuy nhiên, vào một ngày nọ, Ted đã gửi cho David một bài luận dài 23 trang trình bày chi tiết về mong muốn rút lui khỏi xã hội công nghiệp của mình. Sau này, đây trở thành một bằng chứng quan trọng sau khi bức thư dài được gửi tới tờ The Washington Post, vì hai văn bản đều có cùng quan điểm và chia sẻ những ý tưởng giống hệt nhau, với một phong cách  tương tự.

Trong một cuộc phỏng vấn, David đã nhắc lại nỗi đau mà anh đã phải trải qua khi biết rằng mình cần phải giao nộp anh trai cho chính quyền.

Từ thiên tài đến kẻ đánh bom tàn độc ảnh 2

Tuổi trẻ đơn độc

Ted Kaczynski thời trẻ
Ted Kaczynski thời trẻ

Thời nhỏ, Ted thường xuyên trốn học suốt và không mấy hòa hợp với các bạn cùng lớp. Cậu ta luôn cảm thấy đang ở trong một lãnh thổ xa lạ mà không có những người bạn đồng trang lứa. Ted cũng thường xuyên bị bạn bè bắt nạt. Tuy nhiên, cậu cảm thấy thoải mái khi ở gần một nhóm sinh viên được mệnh danh là những “kẻ mọt sách”. Nhóm bạn này thực sự bị cuốn hút bởi việc học, một số người trong số đó có những sở thích quái đản, thế nhưng dường như Ted là người kỳ quặc nhất trong số đó.

Một năm sau khi nhập học Harvard, Ted được tuyển dụng để tham gia một thí nghiệm tâm lý kéo dài ba năm đầy dằn vặt, mà sau này anh ta mô tả là trải nghiệm tồi tệ nhất trong đời. Nghiên cứu được thực hiện bởi Henry Murray, người muốn phân tích tác động của căng thẳng đối với tâm lý con người.

Những người tham gia được yêu cầu viết về thế giới quan và triết lý cá nhân của họ. Nhưng thật ra, đó là cái bẫy để mắng mỏ các sinh viên và từ đó xem xét phản ứng của họ phục vụ cho nghiên cứu về các chiến thuật thẩm vấn thời Chiến tranh Lạnh. Nhiều người nói rằng, điều này đã đóng góp một phần lớn trong việc biến thiên tài trẻ tuổi thành kẻ đánh bom máu lạnh.

Ted Kaczynski không chỉ khó khăn trong tương tác xã hội suốt những năm thiếu niên, mà do kết quả của các thí nghiệm tâm lý, cuộc sống xã hội của anh ta càng tồi tệ hơn khi trưởng thành. Hắn từng cố gắng hẹn hò với một nữ giám thị và bị từ chối. Ted đã phản ứng bằng cách viết những câu chuyện xúc phạm và kết quả là bị chính em trai của mình sa thải.

Cho đến khi bị bắt, Ted Kaczynski sống cuộc đời luôn cô lập với xã hội. Căn nhà của anh ta chỉ đủ rộng cho mình chủ nhân của nó. Thỉnh thoảng, hàng xóm của anh ấy thấy anh ấy đi chiếc xe đạp cũ của mình vào thị trấn để mua đồ hoặc đến thăm thư viện. Họ mô tả Ted Kaczynski là người khá đơn độc. 

Từ thiên tài đến kẻ đánh bom tàn độc ảnh 4

Thiên tài quái dị  và cái nhìn đi trước thời cuộc

Khi còn học đại học, Ted Kaczynski đã làm kinh ngạc các giáo viên và sinh viên khác với khả năng toán học đáng kinh ngạc của mình. Một giáo viên cũ mô tả anh ta là “một học sinh rất nghiêm túc”. Ngay cả trong luận án của mình, Kaczynski đã đi vào rất nhiều chi tiết, vượt xa những gì cần thiết.

Sau đại học, Kaczynski dạy toán tại Đại học California ở Berkeley. Tuy nhiên, anh ta càng ngày càng không thích vị trí giáo sư toán học và bỏ việc. Sau đó, Kaczynski bắt đầu bày tỏ sự phẫn nộ với xã hội hiện đại và dần dần trở thành kẻ đánh bom tàn độc.

Kaczynski có chỉ số IQ nằm trong top 1 phần trăm của 1 phần trăm hàng đầu, còn vượt cả thiên tài Einstein. Điều này khiến anh ta trở thành một trong những kẻ giết người hàng loạt thông minh nhất trong lịch sử. Trong một nghiên cứu, anh ta được xếp hạng là người thông minh thứ hai, sau Nathan Leopold, người có chỉ số IQ 210. Thật ra, chỉ số IQ cao của Kaczynski là một điểm bất thường lớn trong giới tội phạm. Bất chấp những gì các bộ phim thường miêu tả, hầu hết tội phạm thực sự không thông minh như vậy.

Thoạt đầu, có thể nhiều người nghĩ rằng đây là một sự thật đáng sợ, nhưng thật ra không đáng lo lắng như vậy. Kaczynski bị kết án và phải ngồi tủ ở ADX Florence, một nhà tù an ninh tối đa ở Florence, Colorado.

Kẻ đánh bom này vẫn liên lạc với hàng nghìn người ở bên ngoài, thậm chí còn được giới truyền thông thường xuyên phỏng vấn. Có thể nói đây là một sự thay đổi hành vi khá nực cười đối với một người đã dành nhiều năm tự cô lập bản thân khỏi sự tiếp xúc của xã hội loài người.

Nỗ lực của giới truyền thông về Ted Kaczynski đã khá thành công, với hàng loạt bài viết, phân tích, nghiên cứu về tội phạm này. Thậm chí những tư tưởng của Kaczynski bắt đầu trở nên phổ biến từ đầu những năm 2010, khi John Jacobi đọc “Tuyên ngôn” của Kaczynski và sau đó tham gia với một nhóm các nhà vô chính phủ.

Từ thiên tài đến kẻ đánh bom tàn độc ảnh 5

Chủ đề về tội phạm này cũng thu hút sự chú ý với sự phát triển của những câu chuyện hài hước trên Internet. Các hệ tư tưởng này của “chủ nghĩa vô chính phủ” và chủ nghĩa ủng hộ xã hội tiền công nghiệp cũng thường gắn với cái tên Kaczynski. Điều kỳ lạ nhất về xu hướng này là nó hoàn toàn nằm ngoài chủ ý của Kaczynski.

Mặc dù hành động của Ted Kaczynski là không thể bào chữa, nhưng một số điểm đáng nói trong tuyên ngôn của nhân vật này thực sự khó phủ nhận. Triết lý tổng thể của Ted Kaczynski vẫn còn là một chủ đề tranh luận, nhưng người ta đã chứng minh rằng mọi người có xu hướng trở nên phụ thuộc vào công nghệ.

Một ví dụ là iPhone X từ năm 2017. Bên cạnh nhiều tính năng, nó còn có khả năng nhận dạng khuôn mặt liên quan. Face ID tạo bản đồ 3D chi tiết về khuôn mặt của bạn cho phép mở khóa điện thoại hoặc thực hiện thanh toán nếu nó nhận ra bạn. Nhiều người cho rằng đây là sự lạm dụng tự nhiên.

Do đó, nhiều người lo ngại về sự phát triển của công nghệ và sự lén lút xâm chiếm công nghệ vào cuộc sống con người, cũng như xâm phạm quyền riêng tư của mỗi người. Đây cũng chính là là một điểm nổi bật mà Ted Kaczynski đã viết trong bản Tuyên ngôn của mình.

Công nghệ ngày càng lấn át và xâm chiếm cuộc sống riêng tư của con người, điều đã được Kaczynski tiên đoán.

Tin tiêu điểm

Đừng bỏ lỡ