Tôi và người yêu yêu nhau 3 tháng, tới thời điểm hiện tại với tôi em vẫn là người con gái hoàn hảo. Ngay từ ngày đầu khi em bước chân vào công ty, tôi đã biết em chính là người tôi tìm kiếm.
Trước khi quen em, tôi từng yêu một người 3 năm nhưng sau này em đi Nhật, bỏ lại tôi.
Không lời hẹn ước, không chào từ biệt, có lẽ với em quãng đường 3 năm đó cũng chẳng là gì, thế nhưng với tôi mà nói vẫn là đặc biệt nhất. Chẳng thế mà sau đó 2 năm, tôi vẫn nhung nhớ mãi tới khi tôi trúng tiếng sét ái tình với người mới này.
Nói về em, em tóc ngắn, ăn mặc phong cách vừa đủ, nhẹ nhàng vừa đủ nhưng cũng quyến rũ vừa đủ. Tóc ngắn ngang vai, nhuộm màu hạt dẻ lại có 1 chiếc khuyên nhỏ ở tai. Tôi thích kiểu lưỡng tính như em, thích kiểu mạnh mẽ pha nữ tính mà em có.
Thích thì thích thế nhưng không dám tỏ tình chỉ kết bạn facebook, hôm đó, em đăng ảnh bảo muốn có người đi cafe, tôi tận dụng cơ hội nhắn tin mời em, tất nhiên… em chẳng đồng ý. Nhưng đó cũng là lúc em biết trên đời có người thích em như tôi. Tôi tỏ tình sau 1 tuần nhắn tin, cưa cẩm, đưa đi đón về. Lần này, em đồng ý tìm hiểu
Tôi lâng lâng trong hạnh phúc, em đúng như những gì tôi tưởng tưởng, một người con gái có đầy đủ sắc thái, em như khối rubic để người ta tìm hiểu rồi trầm trồ, kinh ngạc…
Em thích chơi guitar và từng là 1 tay guitar cho ban nhạc rock ở trường đại học. Em từng yêu 1 người nhiều năm nhưng cả 2 không nhận được sự đồng ý của gia đình. Em còn biết nấu ăn, may vá nhưng em cũng rất biết cách nũng nịu, làm duyên…
Tôi như quay cuồng trong men tình, tôi không cần biết người em đã yêu là ai, vì sao em lại chia tay dễ dàng và vì sao nhà em không đồng ý… Tôi chỉ cần em yêu tôi, quá khứ, là quá khứ.
Gần đây, công việc bận rộn, vào cuối năm tôi bù đầu bù cổ với hợp đồng, đối tác… em hiểu và cũng thông cảm cho công việc của tôi. Tuần trước, em nói sẽ đi chơi xa cùng nhóm bạn cấp 3, gồm 4 người bạn thân của em.
Sợ tôi ghen, em thẳng thắn trong nhóm có 1 cậu con trai, nhưng đã có người yêu và người yêu cậu ta cũng là bạn cùng nhóm này của em vì thế gần như giữa 2 người là trong sáng. Tôi tin, để em đi.
Chuyến đi kéo dài 1 tuần, đến giữa tuần tôi rất nhớ em vì em đi không hay cầm điện thoại, không thể nói chuyện, tôi gần như phát điên. Tôi quyết xin nghỉ 2 ngày để vào với em, vả lại cũng muốn nhân cơ hội này hâm nóng tình cảm – tôi sợ tôi quá bận làm em chán tôi.
Tôi tìm khách sạn nơi em ở, đặt phòng cạnh phòng em. Chiều hôm đó, tôi đến nơi, nghe nói em đã cùng bạn bè ra biển, tôi loanh quanh chờ, ngồi uống cafe bên bờ biển. Tối đó, em trở về, tôi nhìn thấy em từ xa, định tiến đến thì bất ngờ thấy em tay trong tay với một cậu con trai. Bên cạnh là cặp đôi mà em bảo là bạn thân.
Tôi bất ngờ nhưng đi đến gần hơn 1 chút, tôi nhận ra người em đang nắm tay là con gái, chỉ là cách ăn mặc và mái tóc ngắn hệt con trai – người này tôi chưa từng thấy em giới thiệu. Tôi đinh ninh, con gái hay cầm tay, ôm nhau nên không sao.
Thế nhưng, khi 4 người đứng xếp hàng mua cafe, nhân lúc 2 người bạn không để ý, em quay mặt kiễng chân lên hôn người con gái đi cạnh khiến tôi choáng váng.
Nhận ra tôi đang đứng nhìn, em hoảng hốt buông tay cô gái kia chạy lại phía tôi.
Thì ra, bạn gái tôi là người đồng tính, người em vừa hôn cũng chính là người em đã nói em yêu nhiều năm, tôi chỉ là bình phong cho em và người ta với gia đình. Em không yêu tôi, nhưng em thương và quý tôi, thậm chí em còn định cưới tôi và đối xử thật tốt với tôi.
Tôi bỏ về trong đêm, đã 3 ngày trôi qua tôi vẫn chưa biết phải đối mặt với em như thế nào, tôi yêu em nhưng chấp nhận yêu 1 người không yêu mình, tôi không cao thượng tới vậy.