Việc tìm thấy nước mặn chảy trên bề mặt sao Hỏa là một phát hiện lớn, làm thay đổi triển vọng tìm kiếm sự sống trên hành tinh đỏ. Nó cũng cho biết về tình trạng của nước ở đây, yếu tố mà con người cần tìm hiểu nhiều nhất nếu muốn di cư đến hành tinh khác, theo Science Alert.
Với hệ thống chỉ số mới được công bố, không chỉ sao Hỏa, con người sẽ biết nên ưu tiên tìm kiếm sự sống trên hành tinh nào trong vũ trụ, giúp tiết kiệm rất nhiều thời gian và kinh phí.
"Về cơ bản, chúng tôi phát minh ra một cách dùng tất cả các dữ liệu quan sát được để phát triển một hệ thống ưu tiên" - Giáo sư thiên văn học Rory Barnes, hiện đang làm việc tại phòng thí nghiệm hành tinh ảo, Đại học Washington, cho hay.
"Trong tương lai, nếu chúng ta có khả năng nghiên cứu hàng trăm hành tinh, công nghệ này sẽ giúp chỉ ra đâu là nơi cần ưu tiên trước nhất".
Hiện các nhà khoa học chủ yếu dựa vào "vùng có thể sống được" (vùng Goldilocks) của một ngôi sao để xác định hành tinh quay quanh ngôi sao đó có ở khoảng cách vừa phải để áp suất khí quyển có thể giữ được nước trên bề mặt hành tinh hay không – nghĩa là có tiềm năng sự sống cao. Hệ thống chỉ số mới sẽ giúp các nhà khoa học nghiên cứu sâu hơn về các yếu tố của sự sống bên trong vùng đó.
"Bước tiến này sẽ giúp chúng ta vượt ra ngoài khái niệm vùng có sự sống hai chiều, tạo ra một hệ thống linh hoạt, bao gồm các đặc tính có thể quan sát được, và các yếu tố ảnh hưởng tới sự sống trên một hành tinh" - Đồng tác giả Victoria Meadows cho biết.
Hệ thống chỉ số sẽ đánh giá độ cứng của bề mặt một hành tinh và "độ giảm phản xạ lệch tâm", thể hiện khả năng phản xạ ánh sáng mà hành tinh nhận được từ ngôi sao cũng như năng lượng mà nó nhận được.
Theo các nhà khoa học, khi một hành tinh có được một sự cân bằng nhất định giữa năng lượng nhận được và mất đi này, nó sẽ có những điều kiện phù hợp cho sự sống phát triển.
Các ứng cử viên hành tinh có sự sống sáng giá cho các cuộc thám hiểm vũ trụ tương lai, cần phải giữ lại được phần năng lượng tương đương 60 – 90 phần trăm lượng bức xạ mà Trái Đất nhận từ Mặt Trời, nghiên cứu chỉ ra.
"Hệ thống chỉ số này là một bước tiến lớn, nhưng nó không hề khác biệt hay mâu thuẫn với vùng Goldilocks" - Barne cho biết. Nghiên cứu đã được đăng trên số tháng 10 của tạp chí Vật lý thiên văn.