Xét xử vụ BIDV cho vay sai quy định

Cựu giám đốc BIDV chi nhánh Thành Đô khai gì tại toà

GD&TĐ - Tại phiên xét xử, cựu giám đốc BIDV chi nhánh Thành Đô, Hà Nội không thừa nhận đã 'làm ngơ' để doanh nghiệp nước ngoài vay vốn.

Bị cáo Đỗ Quốc Hùng tại phiên tòa xét xử.
Bị cáo Đỗ Quốc Hùng tại phiên tòa xét xử.

Ngày 14/3, TAND Hà Nội đã mở phiên xét xử 7 bị cáo là cựu cán bộ Ngân hàng thương mại cổ phần Đầu tư và Phát triển Việt Nam (BIDV) chi nhánh Thành Đô và Tây Nam Quảng Ninh về tội Vi phạm quy định về cho vay trong hoạt động của các tổ chức tín dụng.

Trong đó, 5 bị cáo thuộc BIDV chi nhánh Thành Đô gồm: Đỗ Quốc Hùng (cựu Giám đốc BIDV chi nhánh Thành Đô); Lưu Thị Bích Thủy (cựu Phó Giám đốc); Phạm Anh Tài (cựu Trưởng phòng Tín dụng); Nguyễn Văn Hà (cựu Phó phòng Tín dụng); Lại Minh Ngọc (cựu Trưởng phòng Thẩm định). 2 bị cáo còn lại thuộc BIDV chi nhánh Tây Nam Quảng Ninh là: Lê Vũ Thanh (cựu Giám đốc) và Đỗ Xuân Khoan (cựu Phó phòng Tín dụng).

Là người đầu tiên trả lời xét hỏi, bị cáo Đỗ Quốc Hùng không đồng ý khi bị cơ quan công tố cáo buộc dù biết Công ty Kenmark tình hình tài chính chưa rõ ràng và chưa có kinh đầu tư tài chính tại Việt Nam đồng thời công ty mẹ chưa đủ năng lực bảo lãnh nhưng vẫn đồng ý cho vay.

Trình bày tại phiên xử, bị cáo Đỗ Quốc Hùng cho biết Công ty Kenmark là doanh nghiệp lớn, uy tín ở Đài Loan, kinh doanh hiệu quả khắp thế giới. “Công ty mẹ Kenmark Industrial, chỉ là đơn vị bảo lãnh bổ sung trong trường hợp Công ty Kenmark không đủ năng lực tài chính. Hơn nữa, Kenmark Industrial thực tế lúc đó làm ăn tốt, chỉ số năng lực tài chính cao, doanh thu hơn 100 triệu USD một năm”, bị cáo Hùng trình bày.

Theo bị cáo, khi xem xét hồ sơ của Công ty Kenmark, bị cáo nhận thấy hồ sơ còn có có phê duyệt quy hoạch của UBND tỉnh Hải Dương, văn bản Thủ tướng chấp thuận mở khu công nghiệp, các bản thiết kế nhà xưởng được tỉnh duyệt. Ngoài ra, Công ty Kenmark còn “xây dự án ngay mặt đường Quốc lộ 5, xây tòa nhà 3 tầng rất to, bị cáo nghĩ phải được phê duyệt đầy đủ mới được xây dựng nên tin tưởng”, bị cáo Hùng nói.

Tại tòa, khi được chủ tọa chất vấn: “Bị cáo có nhớ công văn ngày 26/10/2007, BIDV Hội sở phản hồi, yêu cầu năng lực tài chính chủ đầu tư Công ty Kenmark phải đáp ứng vốn tự có tối thiểu 30% không? Công ty Kenmark có đáp ứng được không?” Bị cáo Hùng cho biết bản thân không nhớ và không biết nội dung này.

Bị cáo cho biết bản thân chỉ nhớ Hội sở yêu cầu đánh giá kỹ năng lực Công ty Kenmark. Tiếp nhận chỉ thị này nên tháng 12/2007, bị cáo đã thành lập tổ thẩm định 13 thành viên chung 3 ngân hàng đồng tài trợ dự án của Công ty Kenmark.

Chủ tọa sau đó công bố lại lời khai của bị cáo Hùng trong giai đoạn điều tra thể hiện bị cáo thừa nhận, từng lên Hội sở gặp tổng giám đốc, báo cáo về việc cho Công ty Kenmark vay rất rủi ro. Chủ tọa cho rằng như vậy, bị cáo đã lường trước điều này nhưng vẫn làm? Đáp lời câu hỏi truy vấn của chủ tọa, bị cáo Hùng phủ nhận bản thân chưa bao giờ khai như vậy.

Theo cáo buộc, sau khi được phê duyệt cho vay, tháng 2/2008, bị cáo Hùng đã đại diện BIDV Thành Đô ký hợp đồng tín dụng cho Công ty Kenmark vay hơn 39 triệu USD. 2 ngân hàng khác cho Kenmark vay hơn 28 triệu USD, tổng 67 triệu USD.

Tháng 2/2008 - 5/2010, 3 ngân hàng đã giải ngân cho Công ty Kenmark hơn 52 triệu USD và hơn 57 tỷ đồng. Song đầu tháng 6/2010, Kenmark thông báo tạm dừng hoạt động, người đại diện pháp luật xuất cảnh khỏi Việt Nam. Cơ quan công tố cáo buộc, Kenmark mới cơ bản hoàn thành đầu tư phần hạ tầng kỹ thuật của 13/27 nhà xưởng mà được giải ngân là không đảm bảo hiệu quả và khả năng thu hồi vốn vay.

Về nội dung này, bị cáo Hùng trình bày sau khi sự việc xảy ra, bị cáo đã phối hợp bán tài sản Công ty Kenmark, thu hồi nợ, giải quyết hậu quả. Sau đó, bị cáo chuyển công tác lên Hội sở làm Phó giám đốc trung tâm xử lý nợ nên không rõ kết quả xử lý nợ ra sao.

Cuối phần trả lời, bị cáo Hùng thừa nhận “có một phần lỗi” trong vụ án xong dự án lớn, quá trình quản lý khách hàng, giải ngân, thẩm định chủ đầu tư, ông có “vài sai sót, sơ suất”. “Bị cáo chỉ có mục tiêu phát triển ngân hàng, tạo công ăn việc làm cho nhiều người. Có thể do năng lực hoặc kinh nghiệm hạn chế, bị cáo chưa đánh giá hết được những rủi ro. Nhưng bị cáo không mong muốn điều đó xảy ra”, ông Hùng phân trần.

Tin tiêu điểm

Đừng bỏ lỡ