Hai người phụ nữ trong vụ án, một là bị cáo, một là bị hại, từng là hàng xóm láng giềng của nhau và rất thân thiết. Vợ chồng chị A. thường sang nhà chị B. tụ tập ăn uống. Sau đó chị A. phát hiện giữa chồng mình và chị B. có mối quan hệ mập mờ, khó hiểu.
Từ đó hai người thường lời qua tiếng lại, dẫn đến cãi nhau và sự mâu thuẫn cứ dần lớn lên khiến cán bộ phường xuống nhắc nhờ. Sau này chị B. chuyển nhà đi nơi khác và vẫn có những cuộc gặp gỡ bí mật với chồng chị A.
Chị A. dù sống ly thân với chồng nhưng cũng cố gắng tìm gặp riêng cả chồng và chị B. để nói chuyện và tìm mọi cách để mối quan hệ ấy không tiến xa hơn nữa nhưng đều vô vọng.
Buổi tối hôm ấy, chị A. cùng con đi ngang qua một quán ăn thì nhìn thấy chồng đang ngồi nhậu với chị B. Nỗi uất ức bấy lâu chưa nguôi, lại thấy cảnh chồng và nhân tình vui vẻ, chị A. đã không giữ được bình tĩnh nên vào quán nhậu quát chị B rằng giật chồng mình.
Thậm chí chị A còn tát một cái vào mặt chị B. Bị đánh, chị B. đạp vào bụng làm chị A. ngã xuống. Tiếp đó, chị A. đứng dậy nhặt vỏ chai bia đánh vào đầu chị B. Rất may mọi người kịp can ngăn, đưa chị B. đi cấp cứu, còn chị A. bị công an mời làm việc.
Kết quả giám định cho thấy chị B. bị chấn thương phần mềm ở đầu tạo sẹo, tỉ lệ thương tật là 2%. Chị A vì không xin lỗi hỏi thăm chị B nên bị chị B làm đơn yêu cầu khởi tố, đồng thời yêu cầu chị A. bồi thường chi phí chữa trị là 5 triệu đồng.
Phiên xử sơ thẩm diễn ra vào ngày cuối năm và không khí càng căng thẳng hơn khi tại tòa, hai người phụ nữ trả lời HĐXX theo kiểu “ăn miếng trả miếng”.
Dù thẩm phán chủ tọa đã nhiều lần nhắc nhở nhưng hai bên vẫn căng thẳng, ai cũng đưa ra lý do để biện minh cho hành vi của mình.
Vị chủ tọa phân tích: Hành vi của bị cáo là bột phát cho sự dồn nén bấy lâu khi mâu thuẫn vợ chồng chưa giải quyết, cuộc sống nhiều áp lực khi phải gồng gánh nuôi bốn đứa con.
Chủ tọa tiếp: “Bị cáo có biết rằng hành vi ấy không chỉ ảnh hưởng đến mình, đến bị hại mà còn gây hệ lụy cho bốn đứa con, ai sẽ nuôi nấng, chăm lo cho con bị cáo nếu lỡ bị cáo phải đi tù?”. Lúc này chị A. im lặng, cúi mặt và những giọt nước mắt bắt đầu lăn trên hai gò má.
Chủ tọa quay sang chị B. nói tiếp: “Chị thừa nhận có quan hệ với chồng bị cáo và hai bên cũng đã cãi vã nhiều lần về vấn đề này. Chị hiểu rằng bị cáo biết về những lần gặp gỡ giữa hai bên, lẽ ra chị nên chấm dứt mối quan hệ ấy...".
Lúc này bị cáo nhìn bị hại, ánh mắt họ không còn giận dữ và đầy thù hận như lúc trước nữa. Bị cáo ngượng ngùng nói lời xin lỗi, chị B. cũng cảm nhận được sự thành tâm của bị cáo và đón nhận lời xin lỗi. Bất chợt cả hai bên cùng òa khóc.