Đến giờ tôi vẫn cảm thấy ấm ức vì chuyện vừa xảy ra. Rõ ràng tôi có ý tốt, vậy mà lại bị hiểu lầm và hắt hủi.
Tôi và Đông yêu nhau hơn một năm rồi. Ở độ tuổi 30 này, chúng tôi gần như đã xác định sẽ tiến đến lâu dài với nhau. Đông là một người tốt, nhưng lại vô tâm và ít để ý đến những tiểu tiết. Chính vì thế, ngay từ ngày đầu về ra mắt, khi tôi hỏi bố mẹ thích gì, Đông ngơ ngác hồi lâu và mãi không biết nên khuyên tôi thế nào.
Kết quả là hôm ấy, tôi mua một chiếc áo và khi vừa đến nơi đã biết mình sẽ bị mất điểm.
Mẹ Đông ăn mặc rất sang trọng và thời thượng. Trong khi chiếc áo tôi mua lại là hàng bình dân, trông cũng không được trẻ trung lắm. Vì thế khi nhận áo từ tôi, bác không mấy vui vẻ. Còn nhắc tôi trước khi mua quà nên tìm hiểu sở thích của người ta trước.
Sau cuộc gặp ngày hôm ấy, tôi dặn lòng phải lấy được cảm tình từ mẹ Đông. Bởi nếu chúng tôi kết hôn, bác sẽ là mẹ chồng của tôi. Tôi không muốn bác có ấn tượng xấu về mình. Vì thế hôm ấy, tôi dành cả đêm để vào facebook bác tìm hiểu.
Hôm qua tôi thấy trên Facebook nhắc tới ngày sinh nhật mẹ người yêu nhưng lại chẳng thấy ai chúc mừng và cũng không thấy Đông nói về việc tổ chức sinh nhật cho mẹ. Thế nên tôi nghĩ, có lẽ mình là người duy nhất nghĩ tới bác. Vậy là tôi vội đi mua một chiếc váy thật đẹp trị giá hơn 2 triệu rồi tới nhà bác.
Vừa xuất hiện ở cửa, tôi đã reo chúc mừng sinh nhật bác. Cứ nghĩ bác sẽ vui vẻ cảm ơn, nào ngờ bác lại ôm mặt đi thẳng vào phòng. Còn Đông thì trừng mắt hỏi tôi tại sao không nói trước với anh?
Tôi còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì Đông giải thích cách đây 15 năm, trong lần đi mua quà sinh nhật cho bác thì chị gái lớn của Đông bị tai nạn qua đời. Vì thế mà nhà anh không bao giờ đề cập tới sinh nhật mẹ nữa. Lần này tôi vô tình gợi lại nỗi đau của mẹ anh rồi.
Lúc đó tôi cảm thấy có lỗi vô cùng nên rối rít xin lỗi mọi người rồi ra về trong ê chề. Song về nhà, tôi nghĩ lại thì thấy thực ra mình chẳng có lỗi gì lớn. Khi tổ chức giỗ cho chị anh là vào ngày Âm lịch, còn sinh nhật mẹ anh thì là ngày Dương lịch, nên tôi làm sao có thể liên tưởng 2 việc này với nhau được chứ?
Lẽ ra Đông nên nói trước với tôi mọi việc, khiến tôi bây giờ như một kẻ vô duyên trong mắt bố mẹ anh.
Tôi nên xử lý việc này như thế nào đây? Giờ tôi cũng giận Đông nhưng dường như cả nhà Đông coi tôi là kẻ sai vậy, chẳng có quyền giận dỗi.