Chăm cả đàn con từ A đến Z
Có lẽ điều thú vị nhất, mang lại nhiều niềm vui cũng như nhiều vất vả nhất đối với các giáo sinh thực tập ngành học mầm non đó chính là “tự nhiên” được làm mẹ của cả một đàn con.
Dạy mầm non có đặc thù riêng so với các cấp học khác, vì vậy ngày làm việc luôn bận rộn, kéo dài và vất vả hơn. Đối với nhiều thực tập sinh, những tháng ngày thực tập tốt nghiệp giống như một kỳ thực hành, huấn luyện “nuôi dạy hổ”. Các giáo viên phải làm việc từ 10 - 12 giờ một ngày, chưa kể thời gian chuẩn bị đồ chơi, dụng cụ học tập, soạn giáo án.
Cô Nguyễn Yến - Thực tập sinh trường mầm non Ngôi nhà Wakodo Việt – Nhật (Hà Nội) - chia sẻ: Mọi người hay nhìn giáo viên mầm non một cách đầy thông cảm nhưng chúng em mới vào nghề rất háo hức và đầy năng lượng, yêu trẻ mới chọn nghề dạy trẻ để theo học, vì vậy đối với chúng em “mỗi ngày qua đi thấy các bé lớn hơn, khỏe mạnh và bình an đã là niềm vui khôn tả”.
Cô giáo Trần Thị Sinh (Trường mần non Vĩnh Hưng, Vĩnh Lộc, Thanh Hóa) kể: “Người dân ở nông thôn nhiều người chẳng có điện thoại di động, nhiều hôm phụ huynh của một vài trẻ đến đón con muộn quá không có cách nào liên lạc, các cô đành đưa học sinh về nhà, sau đó mới về nhà mình”.
Bởi vậy, dù giờ đón trẻ quy định từ 16 giờ 30 nhưng nhiều hôm cô giáo trẻ phải về nhà vào lúc mặt trời đã xuống núi. Những ngày đầu tiên của kỳ thực tập, nhiều cô giáo mệt rã rời, về nhà chẳng muốn làm thêm việc gì nữa.
Để có thể tốt nghiệp Đại học ngành Sư phạm mầm non, cô Lê Thu phải trải qua kỳ thực tập tại Trường Mầm non Xuân La (Tây Hồ, Hà Nội). Với cô gái trẻ, những gì được học trên ghế nhà trường có một khoảng cách vô cùng lớn so với thực tế.
“Kiến thức được dạy trên ghế nhà trường chỉ là lý thuyết, thực tế khi đi dạy có rất nhiều khác biệt. Ở cùng một độ tuổi những có trẻ tiếp thu nhanh, trẻ tiếp thu chậm hơn.
Để việc dạy học đạt được hiệu quả cao nhất, giáo viên mầm non cần có sự phân loại đúng học sinh và thiết kế bài giảng phù hợp. Quan trọng nhất là giáo viên mầm non cần có sự nhẹ nhàng, tình cảm và thân thiện để trẻ yêu quý và vâng lời”- Lê Thu chia sẻ.
Thực chất, giáo viên mầm non không chỉ trông mà còn dạy trẻ. Với mỗi buổi học, các cô giáo tương lai đều phải soạn giáo án từ tối hôm trước để dạy cho trẻ những kỹ năng và kiến thức kích thích khả năng nhận thức của trẻ.
Ngoài học những kiến thức về đảm bảo dinh dưỡng, bảo vệ thân thể cho trẻ, các thực tập sinh còn học cách đối mặt với những áp lực thực tế rất lớn từ phía phụ huynh cũng như nhà trường. Người ta thường ví trường mầm non là ngôi nhà thứ hai của trẻ.
Tuy nhiên, dù ngôi nhà có an toàn nhưng cũng có lúc xẩy ra những “tai nạn”. Lúc đó, những cô giáo đứng lớp sẽ đứng ra giải quyết và chịu trách nhiệm.
Cô Nguyễn Thị Tuyết - Thực tập sinh một trường mầm non tại Hà Nội - chia sẻ: “Trong quá trình dạy, có lúc các cô giáo trẻ như chúng tôi không thể kiểm soát hết các bé.
Tôi đã gặp trường hợp trẻ chơi đùa, cào cấu nhau hoặc va đập khi vận động dẫn đến việc xuất hiện những vết thương trên tay, chân.
Tôi rất hoảng hốt, vừa thương và lo lắng cho các con, vừa ngại sự phiền phức với phụ huynh bởi có phụ huynh nóng tính vì xót con mà gây áp lực rất lớn lên giáo viên khi chưa kịp nghe trình bày nguyên nhân…
Quá trình thực tập cũng giúp tôi có thêm kinh nghiệm trong việc giao tiếp, trao đổi với phụ huynh cũng như đối với Ban Giám hiệu của trường”.
Bài học đầu tiên của các thực tập sinh mầm non là hướng dẫn và giúp trẻ các công việc vệ sinh cá nhân, chăm chút miếng ăn, giấc ngủ cho trẻ.
Ở lớp nhà trẻ và mẫu giáo bé, chuyện thỉnh thoảng lại có bé “ăn vạ”, tè dầm hay ị đùn là “chuyện thường ở huyện”. Hầu hết các thực tập sinh mầm non đều chưa lập gia đình, chưa có con nên ban đầu cũng hơi e ngại.
Nhưng khi nhập cuộc, mọi sự của trẻ đều trở nên ngộ nghĩnh, đáng yêu … và cứ thế, mọi e dè đều bay biến, cô giáo Nguyễn Thị Tuyết vui vẻ cho biết.
Quá trình thực tập đối với những sinh viên học chuyên ngành Sư phạm mầm non vât vả một thì đối với cô Trần Thị Sinh - Giáo viên trường Mầm non Vĩnh Hưng (Vĩnh Lộc, Thanh Hóa), một ngôi trường ở vùng nông thôn sự vất vả ấy còn tăng lên gấp nhiều lần.
Cô Sinh tốt nghiệp chuyên ngành Thanh nhạc. Trong quá trình học cô học thêm nghiệp vụ sư phạm với mong muốn được giảng dạy cho các em học sinh trường THCS hoặc THPT. Nhưng dường như có một cơ duyên với nghề nuôi dạy trẻ, cô gái trẻ xin được thực tập rồi dạy hợp đồng với trường mầm non của xã.
Chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trở thành một giáo viên mầm non lại đối mặt với những áp lực trong môi trường mới nên những ngày đầu tiên với cô nuôi dạy trẻ thực sự “khủng khiếp”.
Những ngày đầu tiên, cô giáo trẻ bỡ ngỡ và lúng túng vô cùng khi không biết cách dỗ trẻ con khi chúng đòi hỏi, hay khóc nhè. Ngay cả việc nhớ tên, ăn, ngủ của trẻ cũng khiến cô đau đầu.
Lớp có 30 học sinh thì có bấy nhiêu tính cách. Khi trẻ khóc đòi bố mẹ, phải tùy vào từng tính cách của trẻ để có cách xử lý phù hợp. Thông thường cô Sinh vẫn sử dụng chiêu dỗ dành, vỗ về, cưng nựng trẻ. Nhưng có trường hợp cô phải dùng đến biện pháp mạnh là “hù dọa”.
“Ban đầu, tôi chỉ dùng cách dỗ dành, trò chuyện nhỏ nhẹ, vỗ về trẻ để trẻ không khóc nữa. Nhưng nhiều trẻ khóc mãi không thôi, lại hay ăn vạ, lúc đó tôi bối rối chẳng biết làm gì.
Sau đó, tôi có quan sát và học thêm từ các đồng nghiệp đi trước một cách dỗ trẻ khóc hiệu quả là dọa trẻ. Thỉnh thoảng cách làm này phát huy hiệu quả tốt” - Cô tâm sự.
Nói là hù dọa trẻ nhưng thực tế cô giáo trẻ thường dùng những câu như: “Nếu con không nín, chiều nay cô sẽ không cho con ra về đầu tiên”, hoặc “Nếu con không quay lại học bài, cuối năm con sẽ không được lên lớp cùng các bạn đâu”…với vẻ mặt nghiêm túc hơn.
Lần đầu tiên áp dụng phương pháp này hiệu quả, các bé ngưng khóc và tiếp tục chơi, cô đã vui như mở hội và thấy yêu hơn sự hồn nhiên, ngây thơ của chúng.
![]() |
Giờ ngủ của trẻ |
Nuôi “hổ”, chỉ mong “hổ” bình an
Dạy học mầm non không thiên về dạy kiến thức, không đặt nặng vẫn đề thành tích nhưng mỗi giáo viên lại luôn tâm niệm phải cố gắng hết sức để đảm bảo sức khỏe tốt nhất cho trẻ bằng việc cân đối chế độ dinh dưỡng, phát hiện năng khiếu và bồi đắp cho trẻ sự tự tin.
Đặc biệt là giúp trẻ hình thành thói quen đến trường, tăng sự hào hứng trong các bài học, kích thích và phát huy mong muốn được khám phá và học tập của trẻ.
Khi thực tập, thực tập sinh sẽ được chuyển lớp liên tục nhằm đảm bảo trong thời gian này có thể được dạy ở tất cả các nhóm tuổi khác nhau. Với mỗi lớp, thực tập sinh đều phải tiến hành làm quen với trẻ, làm sao để nhớ được tên trẻ nhanh nhất và khiến trẻ yêu quý .
“Trẻ con ngây ngô, thích khen, thích nịnh và rất nghe lời cô giáo. Cảm giác lời nói của mình có trọng lượng với tất cả mấy chục thiên thần khi đứng lớp thật sự hạnh phúc. Hơn ai hết, tôi cảm nhận được rằng, phải luôn luôn là tấm gương tốt cho các con noi theo”- Nguyễn Yến chia sẻ.
Cô cũng cho biết, bản thân thích nhất được dạy lớp 3 tuổi bởi các bé không quá nhỏ và chương trình học cũng không quá nhiều. Trẻ 3 tuổi đang trong quá trình hình thành ngôn ngữ, đặc biệt hồn nhiên, tò mò và thích khám phá.
Những giờ kể chuyện, học hát, đọc thơ diễn ra nhẹ nhàng và tràn ngập niềm vui với cô giáo trẻ. Khi nhìn những đứa trẻ chăm chú lắng nghe, quan sát cô giáo giảng bài, trái tim cô như được tiếp thêm hơi ấm, và cô biết mình đã không lựa chọn sai.
Nhiều giáo sinh mầm non tâm sự: Thời gian thực tập 2 - 3 tháng không nhiều đối với những cô giáo tương lai. Tuy nhiên đó là thời gian ý nghĩa và đặc biệt nhất của mỗi thực tập sinh. Sau thời gian thực tập, mỗi cô như trở thành một người khác bởi “cái gì cũng biết làm”.
Những công việc như trồng rau sạch cải thiện bữa ăn cho trẻ, hái rau, nấu cơm, lao động, dọn dẹp phòng học, chăm sóc các trẻ từ bữa cơm, giấc ngủ đến cả việc cho trẻ đi vệ sinh…được cô làm thành thạo khiến bố mẹ cũng ngạc nhiên.
Đặc biệt, khả năng giao tiếp và ứng xử của các cô cũng được cải thiện hơn rất nhiều, khả năng làm đồ handmade cũng tiến bộ hơn. Sự tiếp xúc với trẻ hàng ngày, cùng chia sẻ những niềm vui, tiếng cười và sự vất vả của nghề khiến cho các cô hiểu trẻ hơn, có nhiều kinh nghiệm thực tế để vững bước hơn khi bước vào nghề. Đồng thời, những thực tập sinh còn vun đắp cho mình tình yêu thương với con trẻ.
Cô Mai Khanh - Giáo sinh thực tập của trường mầm non Thiên đường trẻ thơ (Long Biên, Hà Nội) - bẽn lẽn, chân thành: “Nghề này vất vả mà có nhiều niềm vui.
Em trót yêu quý những đứa trẻ rồi nên dù có vất vả đến đâu cũng chẳng khi nào có suy nghĩ bỏ nghề. Và còn vui hơn khi nhiều người bảo nghề này dễ lấy chồng vì có kỹ năng chăm sóc, nuôi dạy con nhỏ”.
Chọn và dấn thân với nghề giáo viên mầm non, các giáo sinh đều tự tin khẳng định: Chắc chắn mình sẽ là một người mẹ tốt trong tương lai bởi lẽ, ngay từ bây giờ các cô đã được tập dượt làm mẹ, hàng ngày chăm sóc, nuôi dạy hàng chục đứa con.