Triển lãm mang tên “Người thổi sáo” gồm hơn 50 bức tranh sơn dầu, màu nước, pastel. Bức lớn nhất là 150cm x 180cm và bức nhỏ nhất là 50cm x 70cm. Hầu hết các bức vẽ này được nhà văn Nguyễn Quang Thiềusáng tác trong 3 năm trở lại đây.
Nhà văn Nguyễn Quang Thiều chia sẻ: Tôi bắt đầu vẽ từ tháng 1/2005. Lý do tôi vẽ thật đơn giản. Ngày đó một người bạn tôi là dịch giả, họa sỹ Phạm Long Quận từ Cuba về đã gửi tranh, toan và màu vẽ tại nhà tôi. Một buổi trưa tôi lấy 1 tuýp màu vàng bóp nhẹ lên toan. Một màu vàng lộng lẫy hiện ra và cuốn tôi đi.
Dịch giả, họa sỹ Phạm Long Quận biết vậy đã động viên tôi vẽ. Anh ấy quả là một người đặc biệt giống một nhà thôi miên. Và tôi bị những lời của anh ấy về hội họa cùng với cái màu vàng đầu tiên tôi vẽ lên toan cuốn tôi đi không thể nào cưỡng nổi.
Một thời gian sau, Nguyễn Quang Thiều được nhà văn Hoàng Minh Tường “lôi” vào cuộc triển lãm có tên “Nhà văn vẽ’’ cùng các nhà văn, họa sỹ Trần Nhương, Đỗ Minh Tuấn và Đoàn Lê.
Đó là cuộc triển lãm chung, mà theo nhà văn Nguyễn Quang Thiều là liều lĩnh, như có “ma làm”. Điều bất ngờ là trong cuộc triển lãm đó, số tranh của nhà văn được bán gần hết. Số tiền thu được, nhà văn dùng để xây cho bố mẹ một chái nhà nhỏ hai tầng ở quê nhà.
“Sau đó tôi không vẽ nữa và cũng nghĩ mình sẽ không bao giờ vẽ nữa. Tôi chỉ nghĩ đơn giản là muốn vẽ thì phải học nhưng mình đã quá tuổi, hơn nữa chẳng còn thời gian để mà tập trung cho chuyện đó”, nhà văn Nguyễn Quang Thiều chia sẻ.
Tuy nhiên, vào năm 2012 ý định đó của nhà văn bị thay đổi. Một lần ông Trịnh Văn Sỹ (nhóm Nhân sỹ Hà Đông) mời mấy anh em đến nhà chơi. Vừa bước vào phòng khách, nhà văn Nguyễn Quang Thiều sững người khi thấy những bức tranh giấy do mình vẽ từ 7 năm trước được đóng khung treo trang trọng. Chuyện đó làm nhà văn xúc động.
Nhà văn Nguyễn Quang Thiều kể: Mấy tuần trước khi mất, nhà thơ Dương Kiều Minh gọi ông Sỹ đến đưa cho những bức tranh giấy và nói: “Bác Thiều vẽ những bức tranh này và vứt đi. Tôi đã nhặt và giữ lấy. Bây giờ tôi không thể còn sống lâu được nữa. Tôi biết bác rất quí trọng bác Thiều nên đưa bác giữ”.
Nhà thơ Dương Kiều Minh là hàng xóm của nhà văn Nguyễn Quang Thiều. Họ thường ngồi uống trà với nhau. Những lúc ấy nhà văn hay lấy giấy ra vẽ rồi vứt đi vì biết rằng đó chỉ là trò nghịch như của một đứa trẻ. Nhà thơ Dương Kiều Minh lặng lẽ nhặt và mang về giữ cẩn thận.
Cũng năm đó, ông Sỹ xây xong nhà thờ và muốn tôi tặng một bức tranh. Tôi lưỡng lự vì đã bỏ vẽ 7 năm rồi. Nhưng chiều bạn, tôi đi mua một cái toan và một vài tuýp sơn dầu nhỏ bằng ngón chân cái. Tôi đã vẽ bức “Người thổi sáo”, và bây giờ lấy tên triển lãm là “Người thổi sáo”.
“Chỉ còn khoảng 3 tuần nữa, triển lãm cá nhân lần đầu tiên của tôi sẽ được khai mạc tại trường đại học Mỹ Thuật ở phố Yết Kiêu sau hơn nửa năm đăng ký. Đây là một sự kiện đặc biệt của tôi giống như tập thơ đầu tiên của tôi được in ra năm 1990”, nhà văn Nguyễn Quang Thiều cho biết.