Sùng Đô là xã vùng sâu, vùng xa, khó khăn của huyện Văn Chấn (Yên Bái). Làng Mảnh là thôn xa nhất, khó khăn nhất. Trước, Làng Mảnh như một thế giới riêng, cách biệt với bên ngoài, không ít người nhiều năm liền chưa ra đến trung tâm xã...
Để có thể cho con em Làng Mảnh học con chữ, nhiều thầy cô giáo đã không quản gian nan đến đây “gieo” chữ.
![Việc ngã xe xảy ra thường xuyên khi các cô giáo đến điểm trường dạy chữ. (Ảnh: NVCC) 3.jpg](https://cdn.giaoducthoidai.vn/images/163325cb4aa3a558ad3ae86984d29a9c9015b460072df7d6381a26b5691271d5/3.jpg)
Hai cô giáo trẻ Sộng Me Chung (SN 1996) và Triệu Mai Anh (SN 1998) xung phong lên Làng Mảnh từ đầu năm học 2024 -2025. Để có thể đến được điểm trường, họ phải vượt quãng đường khoảng 50 km (từ nhà), trong đó có tới gần 20 km có độ dốc cao, nhiều khe suối.
Đầu tháng 9/2024, khi đến điểm trường để huy động phụ huynh lao động đầu năm, các cô bị ngã sõng soài trên đường. “Xe bị đất lầy bám chặt, hai chị em chỉ biết ngồi đợi một lúc lâu người dân đi qua dựng xe lên, mới đi tiếp được”, cô Chung kể.
![Người dân địa phương đi làm đồng về xúm lại giúp đỡ các cô giáo khi bị sự cố. (Ảnh: NVCC) 3e8a0093-e893-429c-89f2-aaacf22e8a1a.jpg](https://cdn.giaoducthoidai.vn/images/163325cb4aa3a558ad3ae86984d29a9ca4911571b9ff671f2739c4ad6766cb4784f16df9898dff28bff1c075741841b0d5ff0891686bc7b7e3b040c1ac29a2d8c8252cd66da87c280a236b269b817d13/3e8a0093-e893-429c-89f2-aaacf22e8a1a.jpg)
Còn cô giáo Mai Anh nhớ lại: “Chị Chung tay lái khỏe hơn nên em nhờ chị ấy đèo đi. Nhưng đường xấu quá cho nên hai chị em đều ngã. Sau cơn bão số 3 (Yagi), con đường đã hiểm trở lại nguy hiểm hơn với những điểm sạt lở. Người dân mở đường để chúng tôi có thể di chuyển.
Chúng tôi cũng bảo nhau, nếu có ngã, cố gắng ngã về phía mép đường bên phải vì phía kia là vực, rất nguy hiểm. Có hôm, cả ban lãnh đạo xã Sùng Đô phải đưa hai chúng tôi vượt qua đoạn đường đó để đến được điểm trường. Sau, chúng tôi dần quen với đoạn đường dốc thẳng đứng ấy, nhưng mỗi khi qua rồi mới thở phào nhẹ nhõm”.
Ngày 7/2, là ngày cuối tuần nên khi 2 cô giáo dạy xong thì lên đường về nhà. Trên đường từ Làng Mảnh còn cách Giàng Pằng 2km nữa thì xe 2 cô giáo trẻ bị tuột xích. Đường sắp tối, trời mưa, sương mù đặc quánh, gió lạnh... đường đi không có bóng người khiến 2 cô giáo lo lắng.
![Các cô giáo điểm trường xa xôi thường xuyên đối mặt với những hiểm nguy trên đường. (Ảnh: NVCC) 68e0794c-a959-4781-bf1e-8a1704449bab.jpg](https://cdn.giaoducthoidai.vn/images/163325cb4aa3a558ad3ae86984d29a9ca20ade264bc1f87b4ccb3cb9f3dda28d73679ba189c1a283280c685c8879463fcc523e030960c58c5719aa2753c26ffbc8252cd66da87c280a236b269b817d13/68e0794c-a959-4781-bf1e-8a1704449bab.jpg)
Cô Sộng Me Chung kể: "Khi chúng em xuống kiểm tra, thấy xích rơi hẳn xuống đáy hộp, nhưng đoạn đường không ai qua lại, sóng điện thoại yếu nên 2 chị em loay hoay mãi để gọi điện. Khi gọi được cho thợ sửa xe ở xã Nậm Mười, vì đường xa, trời sắp tối nên họ không tới...".
"Khoảng 30 phút sau mới có 1 anh từ Làng Mảnh về bảo chúng em còn cách chỗ làm đồng của thôn Giàng Pằng khoảng 500m nữa, chịu khó dắt bộ đến đó gặp người dân thì nhờ họ sửa. Khi đến đoạn đường rẽ xuống ruộng của dân Giàng Pằng, 2 chị em đứng đợi khoảng 10 phút thì người dân đi làm ruộng về. Rất may có người mang đồ nghề sửa máy cày đi làm nên đã xúm lại sửa giúp, chúng em mừng rơi nước mắt", cô Chung chia sẻ thêm.
Ông Giàng A Tủa, Bí thư Chi bộ thôn Giàng Pằng nói: "Đường khó đi lắm, người lạ không đi được đâu. Mùa này mưa sương phủ kín lối đi, không nhìn thấy đường, trơn trượt nguy hiểm lắm. Người dân ở đây thương các cô giáo vất vả lắm, giúp được gì thì giúp. Có nhiều hôm, xe không qua được, người dân phải xúm lại dắt xe qua đoạn đường đó các cô giáo mới có thể đến được điểm trường".
2 cô giáo cũng cho biết, đầu năm học, các cán bộ UBND xã Sùng Đô phải hỗ trợ đưa lên điểm trường tận nơi vì đường đi quá khó.
Cô giáo Nguyễn Thị Huyền Trang, Hiệu trưởng Trường Mầm non Sùng Đô nói: "Các điểm trường xa xôi điều kiện rất khó khăn. Đường đi lại hiểm trở. Việc liên lạc với giáo viên của mình cũng khó khăn vì không có sóng điện thoại..."