Tôi là kẻ chẳng tin bùa ngải, chỉ tin vào sự thành tâm và lòng thiện của con người. Nhưng khi tận mắt chứng kiến những thầy bùa làm chú, làm ngải, tôi rùng mình… Một nỗi sợ ám ảnh đến tận bây giờ.
Chỉ khi gặp được những “cao nhân” hơn giải thích đầy đủ nhiều câu chuyện rất liêu trai, kinh dị về bùa ngải, tôi mới dám đi và gắng mở tấm màn đầy sắc màu tâm linh, trong đó thật mong manh ranh giới thật, giả…
Đã gắng tránh thứ Sáu ngày 13 cuối cùng của năm, để ở nhà cho lành, anh Nguyên làm xuất nhập khẩu cà phê trên Đắk Lắk cứ bắt tôi đi: “Cái ông thầy ngải họ Đoàn nổi tiếng ở Tân Hưng (Long An), sắp đi tìm ngải, có đi thì sang ngay”. Thế là chẳng kịp áo quần chống rét, tôi phi sang anh và hành trình gần 10 tiếng đau ê ẩm trên tuyến tỉnh lộ 20 nhiều ổ voi, ổ trâu…
Cứ mỗi đoạn nghỉ ven đường, tôi lại lân la hỏi ông M, người đang giữ bí truyền làm ngải huyền bí bậc nhất vùng núi Tây Bắc, để biết ông có mang theo cuốn sách loằng ngoằng chữ Phạn mà một lần về Long An, tôi đã nhờ con trai ông lấy trộm cho xem, bị ông mắng cho một trận, vuốt mặt không kịp.
“Cả họ nhà tui mấy trăm người, chỉ có tui là được đọc, nhiều anh em tui biết sử dụng, còn chẳng dám ngó, thế mà chú…” - Câu chuyện đã gần 2 năm và từ bữa đó, tôi ân hận mãi. Ông M rồi cũng tha thứ và nhận tôi làm em nuôi dù ông hơn tôi đến 30 tuổi.
Chuyến này, ông M và người em đi kiếm những củ nghệ đen cỡ 4 - 5 kg trở lên, củ khớp, củ ngọc linh còn nguyên cây để về chế thuốc.
“Mọi người cứ cho nó là ngải, nhưng thực ra nó là những cây thuốc Nam hàng ngày mình vẫn quen dùng: láng, gừng, nghệ, đinh lăng và cả những cây, hạt, lá cực độc như mã tiền, trúc đào, khớp… Nếu biết cách trồng và chế biến, đây là những vị thuốc chữa bệnh hiệu quả”.
Ông M kể, vùng biên giới giáp Campuchia rắn rết vô cùng nhiều, người đi nương thường gặp rắn, có người chất độc đã ngấm vào tim, bệnh viện trả lại, thế mà ông đắp ngải, 1 tuần sau máu hết đen, khỏe lại.
Còn nhiều loại ngải dùng để chữa bệnh viêm họng mãn tính, u vú, trẻ con mất vía, trâu bò bị thương dòi bọ làm tổ… rất công hiệu, chủ yếu ông giúp bà con, không lấy tiền.
Gia tộc họ Đoàn thuộc một trong những tộc người miền núi phía Bắc hùng mạnh và thời nhà Trần thế kỷ XII, Thái sư Trần Nhật Duật đã mất nhiều công sức thu phục các nhóm người Mường - Mán, Thái - Tày dọc từ Tuyên Quang, Thái Nguyên lên Cao Bằng, Bắc Cạn.
Khi nhà Mạc bị vây đánh, loạn lạc liên miên, gia tộc họ Đoàn đã theo nhà Mạc chạy vào Thanh Hóa, Bình Thuận, Long An rồi xuống tận Bạc Liêu, Kiên Giang…
Cứ mỗi lần ly tán là cuốn bí truyền lại tam sao thất bản. Đến giờ, bản huyết ngải viết bằng máu gà luyện không còn, chỉ còn bản viết mực Tàu trên giấy dó.
Không nói ra nhưng tôi biết, anh ông M với biệt hiệu D.T.D ở Mỹ là thầy bùa nổi tiếng, chuyên yểm bùa bằng sọ trẻ em chết non, phụ nữ chết trẻ. Mà muốn có những thứ này, thường phải móc nối với đám phu mộ bất nhân.
Ngải là gì?
Trong ánh sáng bập bùng bếp lửa giữa vùng rừng Krông Nô gần Đắk Lắk, hơi ấm không đủ xua đi cái lạnh giá, tôi tò mò hỏi ông M về ngải, về bùa, về những thứ mà người Mường hay gọi là nèm… Và cụ thể hơn, là những thứ đã gây họa cho gia đình ông…
“Tôi đã nghiên cứu 50 năm mà không hiểu hết phương thuật trong cuốn bí quyết các cụ để lại”. Nhưng cơ bản, có thể diễn giải: Vẽ bùa là hình thức viết cổ tự, như một lời cầu Thánh thần thỉnh nhờ việc gì đó.
Khi làm bùa, các thầy phải ăn chay 7 ngày cho tâm thế thanh sạch, làm lễ cầu để có sự tập trung cao độ; khi viết thì viết một mạch không dừng, tránh đứt mạch vẽ, đường tâm linh nối thầy với cõi linh thiêng mỏng như chỉ mành, nếu dừng giữa chừng, bùa thiếu ứng nghiệm.
Với nèm cũng vậy, đó là những bài chú cổ được lưu truyền cả nghìn năm, có thể từ thời Hùng Vương. Khi đọc những đoạn cổ tự, thầy cúng phải đọc liền mạch, nó như dò sóng radio, đến khi nào tìm được sóng mình cần thì làm phép thu hút năng lượng.
Người thầy giỏi, có tâm khi làm bùa, nèm, nếu thấy không linh, gặp hôm xấu trời, gió to không thu được năng lượng, thì dừng. Làm ngải lại cần dương khí càng lành và nhiều, càng tốt.
Đi rừng cả tháng, cốt kiếm được những dược thảo hấp thu tinh khí, nếu không chế thuốc, chỉ trồng và chăm sóc quanh nhà, nó cũng tỏa ra hương thơm có lợi cho sức khỏe.
Tôi hỏi: “Nghe nói, ngải phải cho ăn trứng gà, có loại cây cho ăn nguyên con gà mái tơ, nghe mà kinh dị…”.
Ông M cười: Cây như con người, nếu cho nó uống nước gạo, chè tươi, ăn lòng đỏ trứng rất nhiều vi lượng, nó có khỏe không? Về khoa học, nếu con người hấp thụ nhiều vitamine A, B1, B2 thì khả năng đề kháng sẽ tăng lên đáng kể, song với ngải, phải tuân theo phép tắc, lề lối vô cùng chặt chẽ, nếu không ngải sẽ biến chất và vô cùng độc.
Ngải nếu ăn nhiều xác động vật thối, uống nhiều huyết, sẽ như ma ám, hút cả tà khí và tạo thành vùng ô nhiễm vô hình xung quanh bán kính 20 m2 .
Nắng lên, tà khí sẽ bị xua bớt nhưng đêm xuống, khí độc rất nhiều, kết hợp với nhau theo một công thức bất định khiến người hít phải ngẩn ngơ, tâm thần phân liệt, nếu nhiễm nặng lâu ngày, có thể choáng, tử vong.
Tuy nhiên theo ông M, rất nhiều thầy bùa ngải hiện nay đều có xu hướng làm mọi thứ theo yêu cầu gia chủ chứ không phân tích lợi, hại liên quan đến việc đặt, yểm bùa ngải.
Các thầy đã dùng rất nhiều tâm lực trấn áp đuổi những “vong” vất vưởng, vô tình xua đi cả những trường sinh học tốt, mà theo giới thầy bùa, nếu làm lâu dài, tự các thầy tạo nên nghiệp chướng, về già thường bị suy nhược thần kinh nghiêm trọng, tính tình nóng nảy, đôi lúc những “vong” đi theo còn “quật” cả người thân của thầy…