Hình ảnh thầy cô mãi là nguồn cảm hứng cho các ca khúc đi cùng năm tháng |
(GD&TĐ) - Có thể nói, mọi thế hệ chúng ta đều có thể học được những bài học làm người từ những bài hát tuổi thơ đặc biệt là những bài hát về thầy cô giáo gắn với mái trường thân thương.
Có gì vui hơn niềm vui của những tháng năm cắp sách tới trường. Hình ảnh những cô giáo dịu hiền đã khắc sâu vào tâm khảm ta như một hình ảnh đẹp nhất, như những cô tiên xinh đẹp. Mẹ chính là linh hồn của mỗi tổ ấm gia đình hạnh phúc.
Vậy mà cô giáo của chúng ta cũng luôn được so sánh như “Mẹ hiền” và luôn được chúng ta hát một cách hồn nhiên, chân thành nhất: “Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo, khi đến trường cô giáo như mẹ hiền. Cô và mẹ là hai cô giáo, mẹ và cô ấy hai mẹ hiền” Giai điệu bài hát thật bình dị nhưng cũng đủ làm ấm lòng ta khi nghĩ về người mẹ đã sinh ra ta, nuôi nấng ta và cô giáo đã dạy dỗ, bảo ban ta.
Đó chính là bài học giúp ta biết yêu thương kính trọng các đấng sinh thành đồng thời giúp ta càng thêm biết ơn các thầy cô giáo với tấm lòng thành kính nhất. Với các lời ca dung dị: “Em yêu trường em với bao bạn thân và cô giáo hiền như yêu quê hương cắp sách đến trường trong muôn vàn yêu thương…” đủ dạy ta biết yêu thương con người, biết yêu Tổ quốc mình, đủ để ta hình dung ra những khung cảnh đầy ắp tiếng cười con trẻ, đong đầy bao tình thương mến ở dưới những mái trường chan chứa bao kỷ niệm dấu yêu.
Rồi “Bài học đầu tiên” ta đã học, đã thuộc chính là bài học làm người từ những bài giảng của thầy cô giáo, những bài giảng đã nâng tâm hồn ta lên những tầm cao mới cùng với những tình cảm thiêng liêng khác là tình yêu Tổ quốc, quê hương:
“Bài học đầu tiên
….Yêu thương những cánh đồng
Con cò trắng bay qua câu ca dao ngọt ngào…
Bài học đầu tiên
Cám ơn thầy, thầy đã dạy
…là bài ca yêu Tổ quốc
Không bao giờ em quên…
(Bài học đầu tiên – Trương Xuân Mẫn)
Hình ảnh thầy cô gắn với mái trường thân thương ngay từ “Ngày đầu tiên đi học” của Nguyễn Ngọc Thiện, với “ngày đầu tiên đi học, em nước mắt nhạt nhòa, cô vỗ về an ủi, ngày đầu như thế đó, cô giáo như mẹ hiền, bấy giờ em cứ nghĩ, cô giáo là cô tiên “từ tháng ngày đáng nhớ đó và bao lần ta “Đi học”: Ùa vào hồn ta là cảnh vật lung linh hồn ta, làm ta ngất ngây trong hạnh phúc tinh khôi, hạnh phúc của tuổi thơ ngây có “hương rừng thơm đồi vắng, nước suối trong thầm thì, cọ xòe ô che nắng, râm bước đường em đi…”.
Trong khung cảnh đẹp như vậy lại hiện ra hình ảnh tươi đẹp của cô giáo, những cô tiên của tuổi thơ ta thì lòng ta càng cảm thấy yêu thương hơn những gì hiện hữu quanh ta:
“Trường của em be bé
Nằm lặng giữa rừng xanh
Cô giáo em tre trẻ
Dạy em hát rất hay
Hương rừng chen hương cốm…”
(Đi học – thơ Bùi Đình Thảo, nhạc Hoàng Minh Chính)
Bài học làm người qua các ca khúc về thầy cô là tình cảm biết ơn vô bờ với các thầy cô giáo của mình với tấm lòng thành kính nhất. Tình cảm đó mãi mãi khắc sâu trong ta suốt cuộc đời này như sự tri ân:
“Bạn bè và thầy cô
Mãi mãi không quên, không quên, không quên
Nét chữ câu thơ đưa ta vào đời
Tiếng nói thân quen nghiêm trang của thầy
Giúp sức ta luôn vững tin từng ngày”
(Mãi không quên - Vũ Quốc Việt)
Và:
“Lời thầy và lời cô như bao lời mẹ hiền,
Đi theo ta suốt cuộc đời
Về một mái trường
Để cho ta khôn lớn thành người”
(Hát về thầy cô và mái trường – Kiều Đình Kiến)
Để:
“Phượng rơi đỏ thắm, sắc lá sân trường, để ai lưu luyến
Với bao kỷ niệm, làm sao nói hết
Giấy trắng học trò, thầy cô mến thương”
(Tháng năm học trò – Nguyễn Đức Trung)
Bài học làm người là bài học biết yêu quí những gì ta có, biết nhớ công ơn những người đã nuôi dạy ta, cho ta nguồn sống dâng trào để cho ta có bản lĩnh làm người chân chính, để tâm hồn ta mãi sáng trong như đêm rằm. Những lời hát trong sáng hồn nhiên như cây cỏ dưới ánh nắng mặt trời “Cho ánh nắng ban mai là những sáng bình minh, cho những đêm trăng đẹp là chị hằng tươi xinh.
Cây cho trái và cho hoa, sông cho tôm và cho cá. Đồng ruộng cho bông lúa chín vàng lời reo ca. Anh bộ đội đến nhà, cho em lòng dũng cảm, cô giáo cho bài giảng, yêu xóm làng thiết tha. Cùng nhau vượt đường xa xôi là chiếc khăn quàng thăm tươi.
Cho em tất cả, người mang cho em cuộc đời mới tươi sáng đầy ước mơ, người cho em tất cả là Bác Hồ Chí Minh”. (Bác Hồ, Người cho em tất cả - Hà Phạm Anh Thư). Làm sao chúng ta không cảm thấy lòng tự hào về đất nước con người Việt Nam chúng ta, tự hào là con cháu của Bác Hồ vĩ đại, kính yêu của dân tộc ta qua những ca khúc ấy?
Những bài hát ấy tràn ngập tình yêu thương trìu mến về thầy cô giáo, về mái trường chan chứa bao kỉ niệm đẹp tuổi học trò trắng trong, về tình người ấm áp, những nghĩa tình cao đẹp. Và, chính những ca khúc ngọt ngào này đã nuôi dưỡng tâm hồn, dạy ta cách sống, cách đối nhân xử thế để làm con người chân chính theo đúng nghĩa CON NGƯỜI .
Nguyễn Thị Ngọc Lan