Tôi thật không ngờ, đời này còn có người mẹ chồng nhẫn tâm như mẹ chồng tôi

Lấy chồng suốt 3 năm, tôi và nhà chồng có cuộc sống khá yên bình, không xảy ra mâu thuẫn nào. Tôi cũng cố gắng để không khiến mẹ chồng phiền lòng về mình, cố gắng làm cho quan hệ mẹ chồng nàng dâu thật tốt.

Tôi thật không ngờ, đời này còn có người mẹ chồng nhẫn tâm như mẹ chồng tôi

Kể ra thì đúng là vạch áo cho người xem lưng, chuyện nhà mình lại đi nói với thiên hạ. Nhưng đúng thật là, nỗi khổ tâm trong lòng tôi không sao nói hết được khi tôi biết được điều mà mẹ chồng tôi mong mỏi bao lâu nay. Lấy chồng suốt 3 năm, tôi và nhà chồng có cuộc sống khá yên bình, không xảy ra mâu thuẫn nào. Tôi cũng cố gắng để không khiến mẹ chồng phiền lòng về mình, cố gắng làm cho quan hệ mẹ chồng nàng dâu thật tốt.

Mấy năm qua, tôi không hổ thẹn khi mình đã sống hết lòng với gia đình chồng, với chồng. Tôi sinh cho ông bà một cô cháu gái xinh xắn, đáng yêu. Tôi lấy làm vui lắm, vì con tôi luôn ngoan ngoãn, nghe lời bố mẹ, ông bà. Chỉ là, mẹ chồng tôi luôn khát khao có được một cháu trai, nên lúc nào bà cũng nói bóng nói gió về việc đó. Lúc cháu gái còn nhỏ, bà ít khi nói nhưng khi cháu càng lớn, bà sợ vợ chồng tôi có ý định sinh đứa thứ hai nên lúc nào cũng phải nhắc nhở.

Bà bảo chúng tôi cố gắng nhờ sự can thiệp của bác sĩ để có một cháu trai. Vì bản thân bà cổ hũ, cứ nghĩ con trai là người nối dõi rồi gia đình nào cũng nhất định phải có một cháu trai. Tôi thì không bao giờ nghĩ như vậy, bởi con cái là của trời cho, trai hay gái cũng đều là của ông trời ban cho cả.

Toi that khong ngo, doi nay con co nguoi me chong nhan tam nhu me chong toi - Anh 1

Mẹ chồng gọi tôi vào nói chuyện nghiêm túc, bà nói muốn tôi phá thai để sinh con trai. Tôi bảo không thể được thì bà khóc lóc nói, bà muốn có một đứa cháu trai nối dõi và cầu xin tôi làm theo lời bà. (ảnh minh họa)

Tôi luôn vui vì chồng tôi lúc nào cũng là người ủng hộ việc này. Anh ấy cũng không quan trọng chuyện con cái trai hay gái cả. Chỉ là, mẹ chồng càng ngày càng gây áp lực lớn cho tôi. Tôi thấy phiền lòng vô cùng. Lúc đầu tôi cứ nghĩ, chuyện con cái là chuyện chúng tôi quyết định nhưng ở chung nhà chồng, nghe mẹ chồng nói những câu đó khiến tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Tôi thật sự đau khổ vì ngày nào mẹ cũng nói tôi phải can thiệp vào thì mới có cháu trai cho bà bế, sinh con gái thì không được với bà.

Tôi thấy mệt mỏi, nói với chồng, nói nhiều chồng cũng đâm khó chịu rồi chồng mẹ chồng lại cãi vã nhau. Cuối cùng, tôi mang bầu, đi siêu âm, bác sĩ nói là con gái. Tôi thật sự không ngại chuyện đó, chỉ là khi về nhà, nặng gánh trên vai. Tôi nói với mẹ chồng, bà thay đổi thái độ 180 độ. Bà nói tôi không biết đẻ, rằng, không thể sinh cho bà cháu trai thì phải sinh tiếp đứa nữa. Con dâu mang bầu, chưa được một câu động viên thế mà mẹ lại nói tôi này kia rất khó chịu. Tôi vừa mệt vừa chán.

Mẹ chồng gọi tôi vào nói chuyện nghiêm túc, bà nói muốn tôi phá thai để sinh con trai. Tôi bảo không thể được thì bà khóc lóc nói, bà muốn có một đứa cháu trai nối dõi và cầu xin tôi làm theo lời bà. Tôi thật sự ghê sợ người mẹ chồng này. Tại sao bà có thể nhẫn tâm như vậy chứ, tại sao bà có thể bảo tôi bỏ đi đứa cháu của bà chỉ vì chuyện trọng nam khinh nữ. Tôi đâu có cần trai hay gái, tôi chỉ cần con tôi khỏe mạnh, lớn lên ngoan ngoãn là được rồi.

Toi that khong ngo, doi nay con co nguoi me chong nhan tam nhu me chong toi - Anh 2

Chắc là, phải chuyển ra ở riêng nhưng chồng tôi là con một, liệu rồi anh có chấp nhận không? Hay rồi, anh cũng lại nghe lời mẹ và ảnh hưởng tới tình cảm vợ chồng. (ảnh minh họa)

Đời này, có biết bao nhiêu người mong có con còn chẳng được, nói gì đến chuyện trai hay gái. Mẹ tôi có lẽ không hiểu nỗi khổ tâm của những người không thể sinh con. Mẹ cũng từng làm mẹ, tại sao không hiểu tình yêu thương của người con dâu như tôi. Mẹ làm vậy có phải quá nhẫn tâm, quá độc ác hay không? Tôi thật sự không tưởng tượng được, thời đại này còn có người làm bà, làm mẹ như vậy. Tôi đau khổ lắm, tôi thật sự không có ý định như thế, và chắc chắn là không dù mẹ có từ con dâu, đuổi tôi ra khỏi nhà. Chỉ là, tôi mệt mỏi vì biết, từ nay và về sau, tôi sẽ không bao giờ sống yên thân trong gia đình này.

Chắc là, phải chuyển ra ở riêng nhưng chồng tôi là con một, liệu rồi anh có chấp nhận không? Hay rồi, anh cũng lại nghe lời mẹ và ảnh hưởng tới tình cảm vợ chồng. Đúng là cuộc đời này thật lắm điều bất ngờ mà con người ta không thể tính toán hết được. Tôi mệt mỏi quá rồi…

Trangt...@gmail.com (Khám phá)

Theo Eva

Tin tiêu điểm

Đừng bỏ lỡ