Như chúng ta đã biết, ngoại cảm là một khả năng đặc biệt của con người, mà cho tới bây giờ chưa được khoa học chứng minh.
Người có khả năng ngoại cảm không chỉ sử dụng những giác quan bình thường.
Họ còn có khả năng cảm nhận bằng giác quan thứ sáu rõ ràng và liên tục hơn những người thường như khả năng nói chuyện với người chết, khả năng theo dõi con người, tiên đoán tương lai, biết được quá khứ của một thực thể nào đó...
1. Gerard Croiset aka Gerard Boekbinder (1909 - 1980)
Ông sinh năm 1909 tại Hà Lan. Ông nổi tiếng là một nhà ngoại cảm với khả năng thấu thị. Năng lực siêu nhiên của ông được phát hiện ra trong khoảng thời gian làm việc tại tiệm sửa chữa đồng hồ.
Croiset đã sửng sốt hỏi lại ông chủ của mình và nhận được lời khẳng định, những thông tin đó hoàn toàn chính xác.
Với khả năng đặc biệt này, ông Croiset đã giúp cảnh sát Hà Lan và quốc tế phá được hơn 800 vụ mất tích.
Với khả năng đặc biệt này, ông Croiset đã giúp cảnh sát Hà Lan và quốc tế phá được hơn 800 vụ mất tích.
Một trong những cuộc tìm kiếm thành công nổi tiếng nhất của nhà thấu thị Gerard Croiset đã được một tờ báo Nhật Bản tường thuật lại.
Tháng 5/1976, một bé gái 7 tuổi đến từ Chiba, Nhật Bản tên là Miwa Kikuchi đã bị mất tích trên đường trở về nhà sau giờ học.
Những người bạn cùng lớp cho biết, lần cuối chúng nhìn thấy cô bé là lúc Miwa ở gần đường quốc lộ, cách nhà khoảng 50m.
Đã có hơn 750 cảnh sát được huy động, lùng sục khắp mọi ngóc ngách để tìm kiếm cô bé mà vẫn bặt vô âm tín. Đến ngày 3/5/1976, họ đành nhờ tới sự giúp đỡ của Gerard Croiset.
Khi vừa nhìn bức chân dung của Miwa, Croiset đã ngay lập tức kết luận, Miwa đã chết.
Cô bé đang ngâm mình trong hồ nước lạnh lẽo cạnh bến cảng tàu và một công trình kiến trúc có màu vàng.
Qua những thông tin trên, cảnh sát điều tra đã nhanh chóng khoanh vùng và tìm ra thi thể cô bé Miwa tội nghiệp đang trôi trên mặt hồ, gần một cảng tàu và tháp phun nước màu vàng.
Tất cả mọi người sửng sốt vì manh mối duy nhất họ cung cấp cho ông Croiset chỉ là một bức ảnh, không kèm theo địa chỉ nhà Miwa.
Tất cả diễn biến của cuộc truy tìm này đều được Đài truyền hình Nhật Bản ghi hình cẩn thận.
2. Daniel Dunglas Home (1833 - 1886)
Nhà ngoại cảm Scotland, Daniel Dunglas Home, ngoài những khả năng siêu phàm như bay trên không trung, nói chuyện với người chết, tạo ra những tiếng ồn theo ý muốn của mình, ông còn được nhiều người biết tới với khả năng gọi hồn.
Một ngọn đèn được đặt phía trên chiếc khăn trải bàn rồi cả nhóm đứng vòng tròn vây quanh, hi vọng linh hồn được chiêu gọi sẽ xuất hiện ở chính miếng vải đó.
Quả không ngoài dự đoán, chỉ một lát sau, các góc của tấm khăn trải bàn lần lượt được nâng cao như bị treo lên ở phía gần với Home.
Có một cái gì đó di chuyển phía dưới tấm khăn mà tất cả mọi người đều nhìn thấy.
Dần dần, hình ảnh một bàn tay hiện ra, cả nhóm cùng lắc tấm khăn để xem bàn tay có di chuyển qua lại hay không.
Bàn tay biến mất ngay khi Home nhấc bỏ tấm khăn trải bàn ra.
Một lát sau, tuy không còn nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng những người có mặt đều cảm nhận thấy bàn tay bí ẩn kia lần lượt chạm vào từng thành viên trong nhóm chiêu hồn.
Điều kỳ lạ hơn xảy ra trong buổi hôm đó chính là những âm thanh phát ra từ cây đàn guitar của một thành viên trong nhóm.
Ban đầu, cây đàn được đặt phía dưới bàn và nó bất chợt được xướng lên như thể có ai đang chơi nhạc vậy.
Để chứng thực về việc cây đàn đang tự phát ra âm thanh, chứ không phải một trò ảo thuật khéo léo nào đó nên mọi người lần lượt truyền tay nhau.
Nhưng cây đàn không ngừng phát ra âm thanh cùng những giai điệu vô cùng kỳ lạ, càng ngày càng to rõ ràng hơn.
Ngay cả khi Home đặt cây đàn gần bức tường, nó vẫn tiếp tục tự chơi, rồi bay lên cao, chạm vào vai một thành viên trong nhóm rồi tiến gần tới chỗ Home trước sự chứng kiến của tất cả mọi người.
Daniel Dunglas Home có khả năng làm cho đồ vật di chuyển mà trong một buổi kiểm chứng, các giáo sư từ ĐH Harvard cũng không thể lý giải điều này
Sửng sốt hơn, mọi người còn thấy một bàn tay viết lại dòng thông điệp trên mặt bàn.
Tuy nhiên, khi có người lại gần, cố gắng chứng thực xem bàn tay đó làm bằng chất liệu gì thì nó biến mất.
Trên tờ giấy chỉ còn duy nhất một chữ DEAR (nghĩa là "thân gửi", hoặc "yêu quý") mà sau khi xác nhận, không ai trong phòng có chữ viết tương tự vậy.
Một lát sau, bàn tay ma thuật này xuất hiện trở lại và di chuyển khắp phòng, lần lượt bắt tay của từng người.
Các thành viên có mặt hôm đó kể lại, họ cảm thấy đó là một bàn tay mềm mại, có hơi ấm, nhưng chỉ có thể nhìn thấy tới phần cổ tay mà thôi.