Đường vàng làm tăng tuổi thọ, hạ đường huyết.
Hai loại nguyên liệu chính (cây mía và củ cải đường), ngoài saccharoza với hàm lượng 25 % trong củ cải đường và 13-18 % trong mía. Các chất arabinoza, rafinoza và những loại đường khác có hàm lượng thấp hơn, các loại axid glicolic, glutarovic, adipic, malic, oxycaprilovic, hydro cofeinoic và những acit hữu cơ khác cũng có mặt.
Đặc biệt cần nhấn mạnh đến axit fitinovic (inozithesa fotforic) các muối calci magne, chúng là những fitin, một phương tiện của y học với phổ tác dụng rộng trong phòng bệnh và chữa bệnh. Đáng chú ý nhất là axit oleanolovic nó có trong thành phần của hàng loạt triterpenovic glicozid, những hoạt chất chính của nhân sâm hoặc một số cây khác thuộc họ Aralia, ngũ gia bì.
Trong củ cải đường axit oleanolovic tồn tại ở dạng glicozid được gọi là “xio keruobensaponin”. Trong mía có brassi kasterin và sitosterin. Sitosterin được biết đến như một trong những thứ thuốc tốt nhất để chữa các bệnh xơ vữa.
Trong củ cải đường, các sterin có dưới dạng spinassterin, trong cả 2 loại củ cải đường và mía đều có một tổ hợp lớn của các axit amin, đáng chú ý là một số purin (adenin, guanin) và đặc biệt là vitamin C và các vitamin nhóm B, mía và củ cải đường cũng chứa nhiều nguyên tố vi lượng.
Có nhiều nghiên cứu về đường vàng được tiến hành ở bộ môn sinh lý và dược lý của Viện sinh học biển thuộc Trung tâm khoa học viễn đông của Viện Hàn Lâm Khoa học Liên Xô (trước đây) cho thấy tính vô hại của đường vàng với động vật khi sử dụng với liều lượng tới 15 gam trên 1 kg thể trọng, tức gấp nhiều lần lượng đường mà con người vẫn dùng (chuột có thể chịu được đến 50 gam đường vàng/kg thể trọng hằng ngày, nhưng với liều lượng như vậy thấy có xuất hiện sự kích thích các tuyến sinh dục).
Khi cho chuột ăn những lượng lớn đường vàng 2,5-15 gam/kg thể trọng trong thời gian dài (tới 1,5 năm) thì đường vàng vẫn không độc hoặc không có tác hại gì đối với độ lớn và sự phát triển của động vật, đối với máu và sự tan máu, đối với khả năng sinh sản con cái và không gây sâu răng.
Đường vàng chứa hơn 90 % saccharoza, phần còn lại là những loại đường khác và các chất hữu cơ (thể hiện ở lớp màng mật mỏng bao quanh tinh thể đường trắng) khi ăn đường vàng sẽ không bị những tác hại như với đường trắng.
Một số hiệu quả tích cực của đường vàng đã được chứng minh:
1.Nó kéo dài thời gian hoạt động của chuột bạch, tính theo đơn vị tăng lực (ĐVTL) một gam các chất gắn liền với saccharoza trong đường vàng (225-250 ĐVTL) có tác dụng mạnh gấp vài lần các chiết xuất của nhân sâm (67 ĐVTL) hoặc của Eleuterococ (Ngũ gia bì) (56 ĐVTL).
2.Cải thiện chức năng tái tạo các mô của cơ thể chuột bạch, sức lớn và sự phát triển của chuột bạch.
3.Với liều lượng sử dụng 30 gam đường trắng/kg thể trọng/ngày thời gian sống trung bình của chuột bạch giảm từ 20 tháng (đối chứng) xuống 17,5 tháng, nhưng với liều lượng đường vàng như vậy thời gian sống trung bình tăng lên đến 27,5 tháng.
4.Có tác dụng chống sâu răng.
5.Không gây các phá hủy sự trao đổi hydrat carbon như đặc trưng của đường trắng, không thấy có sự tăng vọt hoạt tính cấp phát giảm mức độ đường trong máu (giảm glucose trong máu- giảm đường huyết).
6.Gây ra sự biến đổi nhỏ trong sự trao đổi lipid: nó làm tăng hàm lượng cholesterin và beta lipoprotein của huyết thanh máu. Cholesterin và lipit của gan chuột ở mức độ thấp hơn rất nhiều. Quan sát trên người, đường vàng làm bình thường hóa khi các chỉ tiêu về đường, beta lipoprotein và cholesterin của huyết thanh máu bị tăng cao.
Xét những điều đã trình bày ở trên, có thể nói một cách hoàn toàn đúng đắn rằng đường vàng là loại “đường của sức khỏe”. Trong gia đình nên sử dụng đường vàng thường xuyên. Hạn chế hoặc chỉ nên sử dụng đường trắng trong những trường hợp lễ tân, tiếp khách…