Chúng tôi kết hôn 18 năm, có con trai 17 tuổi. Khi chúng tôi ra ở riêng anh ta bắt đầu quan hệ tình cảm với nhiều phụ nữ khác, nhưng khi tôi hỏi thì anh ta luôn chối.
Từ đó, chúng tôi sống ly thân dù ở cùng nhà. Tôi mặc kệ anh ta, chỉ chăm sóc con. Gần đây, anh ta bỏ bê việc đưa con đi học thêm thì tôi mới để ý điện thoại và phát hiện ra anh ta vừa cặp bồ, vừa chơi gái.
Tôi nhắn tin và nói nếu anh không bỏ được bồ và gái thì chúng ta ly hôn hoặc thảo ra một hợp đồng hôn nhân. Anh ta về nhà chửi tôi, đồng thời tự nhận là cặp bồ và không có tình cảm gì với tôi nữa.
Con tôi biết chuyện bị sốc vô cùng. Nó muốn có cả bố và mẹ, mà sang năm nó thi đại học. Tôi rất muốn ly hôn nhưng lại sợ con bị ảnh hưởng. Tôi phải làm gì. (Đào)
Trả lời:
Với đàn ông, về mặt tình cảm và tình dục được xem là khác nhau. Người đàn ông có thể sống như vợ chồng với một cô gái nhưng vẫn tôn thờ tình cảm vợ chồng là chuyện bình thường vì với họ sự thỏa mãn thể xác là chuyện khác, còn tình cảm vợ chồng lại là chuyện trăm năm.
Đây là vấn đề nhiều khi giới nữ không hiểu và dễ bắt tội chồng trong khi chuyện ấy chỉ mới là lỗi. Lỗi chỉ giới hạn ở “phạt hành chính”, còn tội thì phải chịu “phạt giam hoặc cách ly xã hội”. Chính sự kết luận lỗi thành tội mà nhiều khi việc bé thành chuyện lớn mà tan vỡ gia đình.
Câu chuyện của bạn không quá phức tạp nhưng do bạn có tâm lý “mô phạm” nên tự nhiên đẩy lỗi của chồng thành tội nặng. Anh ấy phủ nhận tức là còn sợ vợ và sợ lẽ phải.
Khi bạn chuyển trạng thái “mặc kệ anh ta muốn làm gì thì làm, chỉ tập trung chăm sóc con trai thôi” là một sai lầm, vì người đàn ông khi đó thấy mình vô ý nghĩa, đi về vợ lạnh lùng thì đương nhiên phải “tìm đường chia sẻ”.
Thế là “anh ta bỏ bê công việc đưa con đi học” và bạn “phát hiện anh ta vừa cặp bồ vừa chơi gái” là hệ quả của chuỗi nhân quả. Bạn lại không chia sẻ và tìm cách giữ chồng mà đi “nhắn tin và nói nếu anh không bỏ được bồ và gái thì chúng ta ly hôn hoặc thảo ra một hợp đồng hôn nhân”, thì quả thực là quá lạnh lùng và phũ phàng.
Với sự phũ phàng đó, anh ta dùng đến vũ khí cuối cùng của kẻ bị đẩy vào đường cùng là “chửi và xúc phạm”. Nay bạn bắt anh ta viết đơn ly hôn là điều không thể, bởi anh ta “đi chơi gái” chứ không phải “đi với vợ bé”.
Bạn lại sai lầm là để cho con biết chuyện người lớn và vô tình đã làm ảnh hưởng đến cháu. Nay chuyện đã thế “nó không muốn bạn ly hôn vì nó muốn có cả bố lẫn mẹ, mà sang năm nó lại thi đại học” tức bạn đã để chuyện lan rộng đến mức khó dập tắt.
Bạn cần nói chuyện tình cảm và chân tình với chồng bạn, thống nhất cách sống vì hạnh phúc của con. Bạn phải chữa cháy khi đám cháy đang lan tỏa.
Đầu tiên bạn phun nước xung quanh đám cháy, tức là làm cho con bạn thấy cha mẹ nó hạnh phúc, sau đó giải quyết vướng mắc bằng sự bàn bạc đàng hoàng, chuyện nào ra chuyện đó, đồng thời cũng cần nói để chồng nghe và nghe lời chồng nói.
Chúc hạnh phúc!