Làm dâu, tránh trời không khỏi nắng

Ngay từ khi còn yêu nhau, tôi đã thẳng thừng nói cho anh biết quan điểm của tôi là sẽ không làm dâu. Chiều theo ý vợ, sau đám cưới chồng tôi đi thuê nhà ở mặc dù nhà chồng ở quận trung tâm, có phòng ở rộng rãi.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Trong ngày cưới, tôi đã mệt mỏi bởi những suy nghĩ cổ hũ, mê tín của mẹ chồng. Sợ con dâu nắm quyền chồng nên mẹ lẳng lặng treo cái quần chồng trên cửa để khi cô dâu vào phòng chui qua hai ống quần ấy. 

Mẹ chồng bảo làm vậy, con dâu mới “lép vế” với chồng. Luôn suy diễn con dâu ăn cơm trước kẻng nên mẹ chồng tôi năm lần bảy lượt ướm hỏi con trai để quyết định có rước dâu cửa chính hay không?

Dù ra ở riêng nhưng tôi cũng chẳng dễ gì yên thân với mẹ chồng. Khi chưa có con thì mẹ sang dòm ngó bếp núc, phòng ốc xem tôi có chăm lo cơm nước đàng hoàng cho cậu quý tử con bà không? Bà thường hay nếm thử thức ăn tôi nấu và luôn miệng càu nhàu chê thức ăn mặn, ăn nhiều hại sức khỏe.

Cả ngày đi làm mệt mỏi, về nhà tôi lại thấy mẹ chồng ngồi thù lù ở ghế để giáo huấn con dâu cách nấu và chọn mua đồ ăn sao cho dinh dưỡng. Mỗi lần mở lời ra, mẹ chồng đều nhắc đến việc phải quan tâm, chăm sóc chồng ra sao? Có bữa làm việc mệt mỏi, tôi không dằn được con giận nên đã cãi lại: “Mẹ chỉ biết lo cho con trai mẹ. Có ai nghĩ đến con không?”.

Từ hôm ấy, mẹ chồng ít sang hẳn. Cứ nghĩ cuộc sống sẽ yên ổn nhưng sau thời gian tôi sinh con đầu lòng, những cuộc viếng thăm của mẹ chồng càng lúc càng dày hơn. Thời gian nghỉ hưu rảnh rỗi, không có việc gì làm nên bao nhiêu thời giờ, mẹ chồng đều chăm chăm ở nhà trọ của tôi.

Việc dạy dỗ, quán xuyến con cái, mẹ chồng thay tôi quyết định. Mua quần áo, đồ chơi hay chọn trường nào cho con trai học, mẹ chồng đều giành quyền lựa chọn. Chồng tôi không muốn mẹ buồn lòng nên bà nói ra điều gì, anh cũng nhất nhất nghe theo. Những lúc bực dọc, tôi cằn nhằn, chồng lại lên tiếng: “Anh nghe em dọn ra ở riêng làm mẹ buồn lắm rồi. Giờ chiều lòng mẹ một chút có sao đâu?”. Bao nhiêu ấm ức, tôi lại nuốt vào trong.

Con trai mới hơn 2 tuổi nhưng được bà nội cưng chiều nên sinh ra thói hư hỗn. Thằng bé hay tát vào mặt người lớn, bất kể quen lạ. Mỗi lần, tôi dạy con thì mẹ chồng lớn tiếng nhắc nhở, không cho đánh mắng cháu. 

Bà luôn miệng: “Cháu còn nhỏ dại, biết cái gì mà la”. Tối nào, vợ chồng tôi đi làm về là mẹ chồng đã có mặt sẵn ở nhà. Mặc dù mang tiếng ở riêng nhưng thời gian tôi gặp mẹ chồng còn nhiều hơn thời gian gặp chồng

Nhiều lần, tôi có ý định dọn nhà trọ đến một nơi thật xa để mẹ chồng không tiện sang nhà nhưng chồng không ưng thuận. Anh bảo: “Nếu em thương anh thì phải thương cả mẹ anh”. Anh lo mẹ sẽ nhớ cháu, đi đường xa vất vả. 

Tôi nghe chồng giải thích, chỉ biết ngậm đắng làm ngọt. Tôi chỉ muốn lấy chồng chứ đâu muốn lấy luôn cả bà mẹ chồng? Giờ đây, sau giờ làm nghĩ đến gương mặt sưng xỉa, giọng nói chua ngoa, lên lớp của mẹ chồng đang chờ sẵn ở nhà là tôi lại chẳng muốn về. Hóa ra người tính không bằng trời tính, ở riêng mà sao tôi vẫn không thoát kiếp làm dâu?

Theo PNO

Tin tiêu điểm

Đừng bỏ lỡ

Cán bộ Công an huyện Sóc Sơn (Hà Nội) trả lời thắc mắc của học sinh Trường THCS Thanh Xuân về tác hại của thuốc lá điện tử. Ảnh: TG

Hình thành thói quen 'nói không với thuốc lá'

GD&TĐ - Các nhà trường đã và đang triển khai nhiều giải pháp đa dạng để tuyên truyền về tác hại của khói thuốc, giúp học sinh hình thành thói quen “nói không với thuốc lá”.