Tôi và vợ kết hôn năm 2010. Vợ tôi kém tôi 4 tuổi, là bác sĩ nha khoa. Tôi là dân xây dựng, hiện giữ chức trưởng phòng.
Hai vợ chồng tôi sống trong một căn hộ chung cư. Đời sống kinh tế khá giả. Tuy nhiên niềm vui của chúng tôi suốt 9 năm nay chưa hề trọn vẹn.
Lý do là vì hai vợ chồng đều khao khát một mụn con nhưng khát vọng ấy chưa thành hiện thực.
Chúng tôi đã đi khắp nơi, từ trong Nam ngoài Bắc, thậm chí ra cả nước ngoài chữa hiếm muộn. Thế nhưng mọi hình thức chữa trị đều chưa đem lại kết quả. Bác sĩ thông báo lỗi của chuyện hiếm muộn là do tôi.
Sau đó, chúng tôi tiến hành làm thụ tinh nhân tạo. Kết quả vẫn là con số 0 trọn vẹn.
Tôi chán nản. 2 năm vừa qua, bố tôi lại ốm nặng nên tôi bỏ bê việc riêng, chỉ tập trung kiếm tiền chữa trị cho bố.
Bệnh tình bố tôi không khá lên, nửa năm nay, ông nằm liệt giường nên tôi phải đón bố ở quê lên sống với mình. Cùng với đó, tôi thuê một người giúp việc đến chăm bố.
Người giúp việc này là họ hàng của vợ tôi. Năm nay cũng 40 tuổi (kém tôi 2 tuổi) nhưng nhan sắc có hạn nên không lấy chồng.
Chị chăm chỉ lại thật thà nên tôi quý, coi như người thân trong nhà. Ngày lễ, ngày Tết đều mua sắm quà cáp và cho xe ô tô đưa chị về tận quê. Nào ngờ, sự chu đáo đó khiến chị osin nảy sinh tình cảm nam nữ.
Ảnh minh họa |
-
Nhiều lần, chị cố tình đụng chạm với tôi. Tuy nhiên tôi không nhận ra. Đến một ngày, tôi say rượu, vợ lại đang công tác đi công tác, chị vào phòng tôi... nên tôi lầm lỡ.
Sau hôm đó, cảm thấy có lỗi với vợ và xấu hổ với hành động của bản thân, tôi đã cho chị 50 triệu đồng rồi nhờ chị nghĩ lý do nghỉ việc. Chị khóc lóc, hứa sẽ giấu kín mọi chuyện, chỉ xin được ở lại nhà tôi. Tuy nhiên, tôi không đồng ý.
Sau khi đưa chị về quê, tôi thở phào nhẹ nhõm. Cứ tưởng, mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa. Nào ngờ, 2 tháng sau, chị bí mật đến gặp tôi, thông báo có thai.
Tôi ớ người. Cảm xúc lẫn lộn khiến tôi không biết phải giải quyết thế nào. Thật lòng, tôi rất muốn có con nhưng tôi lại sợ tai tiếng và không dám thừa nhận lỗi lầm.
Tôi đành dùng kế hoãn binh, bảo chị về nhà nghỉ ngơi đợi tôi nghĩ cách. Tuy nhiên gần 1 tuần trôi qua tôi vẫn chưa biết phải làm thế nào để giải quyết chuyện này.
Mong mọi người cho tôi lời khuyên. Tôi thực sự bế tắc.