Choáng với giá tên lửa siêu thanh Dark Eagle của Mỹ

GD&TĐ - Các nhà phân tích địa phương hiện đang bày tỏ lo ngại về mức giá ngày càng tăng của mỗi tên lửa siêu thanh Dark Eagle.

Hệ thống tên lửa siêu thanh Dark Eagle của Mỹ
Hệ thống tên lửa siêu thanh Dark Eagle của Mỹ

Lockheed Martin, Northrop Grumman và Quân đội Mỹ đang đạt được tiến bộ ổn định về hệ thống tên lửa siêu thanh Dark Eagle.

Mặc dù các giai đoạn thử nghiệm hiện tại của các thành phần khác nhau của Dark Eagle được cho là đã gặp phải một số trở ngại, Lầu Năm Góc vẫn lạc quan.

Quân đội Mỹ cho rằng, Dark Eagle sẽ sớm đi vào hoạt động trong cuối năm 2024.

Tuy nhiên, trọng tâm đang dần chuyển sang chi phí leo thang. Các nhà phân tích địa phương hiện đang bày tỏ lo ngại về mức giá ngày càng tăng của mỗi tên lửa trong hệ thống, hiện có tổng trị giá ước tính khoảng 41 triệu USD.

Dự báo này đến từ Văn phòng Ngân sách Quốc hội.

Trong khi Mỹ đang vật lộn với những thách thức thử nghiệm các thành phần của Dark Eagle, người ta không thể không tự hỏi liệu mức giá này có tăng thêm nữa hay không.

Tại sao tên lửa siêu thanh Dark Eagle lại đắt đến vậy, và hơn nữa, tại sao chi phí của nó lại liên tục tăng? Để trả lời câu hỏi này, cần giải thích những gì tên lửa siêu thanh liên quan.

Chủ yếu về tốc độ đáng kinh ngạc - tên lửa Dark Eagle được thiết kế để đạt tốc độ Mach 5 trở lên.

Điều này đòi hỏi một thiết kế có khả năng chịu được nhiệt độ trên 3000°F, đảm bảo các linh kiện điện tử được gói gọn trong các hợp kim tốc độ cao này tiếp tục hoạt động tối ưu.

Tiếp đó là nguồn tài nguyên chính để chế tạo tên lửa thường là siêu hợp kim gốc niken. Điều này là do độ bền cơ học vượt trội và khả năng chống biến dạng vô song của chúng dưới nhiệt độ cao.

Một vật liệu khác được sử dụng thường xuyên là vonfram, một kim loại được công nhận vì điểm nóng chảy cao và mật độ đặc biệt. Kim loại này được sử dụng rất nhiều ở đầu mũi tên lửa, nơi chịu được nhiệt độ cao nhất.

Nó cũng được sử dụng trong các bề mặt điều khiển của tên lửa. Các kim loại chịu nhiệt độ cao như molypden, niobium, tantalum và các hợp kim tương ứng của chúng thường được sử dụng do nhiệt độ nóng chảy cao của chúng.

Những thứ này được sử dụng trong vòi phun của động cơ tên lửa.

Vật liệu gốm, chẳng hạn như cacbua silic và cacbua boron, được sử dụng vì khả năng chống sốc nhiệt mạnh mẽ và độ dẫn nhiệt thấp. Những loại gốm này đóng vai trò thiết yếu trong hệ thống bảo vệ nhiệt của tên lửa.

Việc xác định mức giá chính xác cho các thành phần radar cực kỳ tinh vi này có thể rất khó khăn do quy trình sản xuất phức tạp và tính chất bí mật của công nghệ cấp quân sự.

Tuy nhiên, cần phải thừa nhận rằng, mức giá có thể rất đáng kể. Quả thực, nó thường vượt quá ước tính ban đầu.

Nguyên liệu thô không hề rẻ, và việc thiết kế các bộ phận để chịu được những điều kiện khắc nghiệt như vậy là một thách thức đầy bí ẩn. Và quá trình như vậy không phải là không có chi phí đáng kể.

Một phần quan trọng khác của vấn đề tài chính phức tạp này - chi phí nghiên cứu và phát triển.

Những chi phí này bao gồm việc thử nghiệm nghiêm ngặt và cải tiến liên tục thiết kế tên lửa, bên cạnh số vốn cần thiết để xây dựng và vận hành một trung tâm sản xuất tiên tiến. Nói chung, tất cả các yếu tố này duy trì việc sản xuất các loại vũ khí tiên tiến này.

Liệu hệ thống siêu thanh Dark Eagle có thực sự cần thiết với mức giá đắt đỏ của nó không?

Đó có phải là một khoản đầu tư thận trọng? Nhìn vấn đề từ quan điểm an ninh quốc gia, câu trả lời dành cho Mỹ rõ ràng là “có”!

Vũ khí siêu thanh Dark Eagle sở hữu một khả năng độc đáo là đạt tốc độ đáng kinh ngạc, vượt qua mọi hệ thống phòng không của đối phương một cách hiệu quả.

Các hệ thống chống tiếp cận khu vực (A2/AD) mạnh mẽ đang được các quốc gia như Nga và Trung Quốc liên tục phát triển, trong đó Bắc Kinh dẫn đầu. Những khu vực mà các hệ thống của Mỹ và NATO sẽ phải đối mặt với mức độ nguy hiểm cao nếu họ cố gắng can thiệp.

Theo Bulgarian Military News

Tin tiêu điểm

Đừng bỏ lỡ