Câu chuyện thứ nhất
Ảnh minh họa.
Người cha đang sơn lại chiếc xe. Cậu con trai lại cần đá khắc lên chiếc xe. Người cha thấy vậy, tiện tay cầm cái gậy đập vào bàn tay cậu con trai. Khiên cậu bé gãy xương ngón tay, phải nằm viện.
Người cha ngồi viện nhìn con, cảm thấy rất ân hận
Cậu con trai nhìn cha, nhẹ nhàng nói:
– Con không sao bố ơi, bố đừng lo.
Khi người cha về nhà, nhìn vào chiếc ô tô, thấy dòng chữ: “con yêu bố”. Người cha quỳ xuống và bật khóc.
Có rất nhiều việc mà nếu ta bình tĩnh hơn một chút trước khi quyết định thì sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều. Nóng giận là nấm mồ, hãy kiểm soát nó.
Câu chuyện thứ hai
Ảnh minh họa.
Người con trai hỏi cha: “cha ơi, con hỏi cha một câu hỏi được không ạ?”.
– Tất nhiên là được rồi, con trai. – Người cha đáp.
– Trong một giờ làm việc của bố được trả bao nhiêu tiền ạ?
– Tại sao con lại quan tâm về thu nhập của cha thế?
– Con chỉ tò mò muốn biết thôi mà, cha trả lời cho con biết đi mà cha – Cậu bé nài nỉ
– Nếu con cần biết thì cha nói cho con biết, cha kiếm được 50 ngàn một giờ.
– Vậy ạ – Cậu bé cúi mặt đáp – ….Cha có thể cho con xin 25 ngàn được không ạ?
– Người cha cáu nói: “Nếu con hỏi ta như vậy chỉ để muốn xin tiền mua đồ chơi hay cái gì đó vớ vẩn thì thôi đi và hãy đi về phòng. Hãy suy nghĩ lại xem tại sao con lại ích kỷ như thế. Bố phải làm việc vất vả để nuôi con ăn học. Bố không có hơi để tiếp con mấy chuyện như thế này đâu.
-Cậu bé đi về phòng và đóng cửa lại. Người đàn ông ngồi xuống và nghĩ đến điều con trai nói, ông càng tức giận hơn, ang tự hỏi: “tại sao nó hỏi mình về thu nhập chỉ để xin tiền như vậy chứ?.
Sau khi bình tĩnh lại, Anh nghĩ minh đã quá nghiêm khắc với con. Có thể nó muốn có 25 ngàn cho một việc gì đó quan trọng thì sao. Vì nó cũng không hay xin tiền mình. Do đó anh tiến về phòng con trai và hỏi:
– Con à, đã ngủ chưa con?
– Dạ con chưa ngủ ạ
– Bố nghĩ đã quá nghiêm khắc với con. Hôm nay bố đã rất mệt mỏi. Đây là 25 ngàn, con cầm lấy đi.
Cậu bé bật dây, ôm lấy cha và nói: “con cảm ơn cha”. Rồi nó lấy ra một cái hộp, trong đó có những đồng tiền lẻ. Nhìn thấy thiền của thằng bé, người cha cảm thấy tức giận. Cậu bé đếm số tiền rồi nhìn cha nó.
– Tại sao con có tiền rồi còn xin ta làm gì?
– Dạ vì con không đủ…, nhưng giờ thì đủ rồi. Cha ơi giờ con có 50 ngàn, con có thể trả cho cha. Cha hãy chơi với con một giờ có được không cha?. – câu bé nói
Người cha im lặng, anh ôm cậu bé vào nói: cha xin lỗi.
Qua câu truyện ngắn ý nghĩa này, như là một lời nhắn nhủ gửi đến tất cả những ông bố, bà mẹ đang vất vả mưu sinh cho cuộc sống của mình. Hãy dành thời gian cho những người thân yêu, cho gia đình. Đừng quá mải mê công việc mà lãng quên họ.Hãy luôn nhớ chia sẻ giá trị một giờ của bạn cho tất cả những ai mà bạn yêu quý.
Bởi, nếu ngày mai bạn chết đi, công ty nơi mà bạn đang làm việc sẽ dễ dàng thay thế người khác. Còn gia đình và bạn bè của chúng ta sẽ cảm thấy mất mát rất lớn trong suốt quãng đời còn lại. Hãy suy nghĩ về điều này bởi chúng ta luôn tự ép mình dành nhiều thời gian cho công việc hơn là gia đình.
Bạn muốn đọc: Bài học cuộc sống: 8 câu chuyện nhỏ hàm chứa bài học lớn đáng suy ngẫm
Câu chuyện thứ 3: Cho ba bớt 2 ngàn
Ảnh minh họa.
Học lớp 12, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vì thế, tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân đưa lên cho tôi.
Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 35 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba…
Cuối năm, làm hồ sơ thi đại học, tôi lại nhắn ba.
Lần này, sau khi đưa cho tôi 100 ngàn, ba hỏi: “Có dư đồng nào không con?”.
Tôi đáp: “Còn dư bốn ngàn ba ạ”.
Ba nói tiếp: “Cho ba bớt 2 ngàn, để lát về, xe có hư như lần trước thì có tiền mà sửa”.
Ba về, tôi đứng đó, nước mắt rưng rưng…”.