Hình ảnh vệ tinh mới nhất từ Nhà máy Kỹ thuật Vô tuyến Khabarovsk cho thấy Nga đang nỗ lực khôi phục các tổ hợp phòng không S-300PS.
Theo thông tin hiện có, Quân đội Nga sẽ "gọi tái ngũ" 2 trong số 8 khẩu đội S-300PS đang được lưu trữ, có thể nhằm bù đắp tổn thất trong quá trình chiến đấu khi mới đây nhiều tổ hợp S-400 và S-300PM-2 hiện đại hơn bị phá hủy, nhưng liệu vũ khí trên có thể đảm đương vai trò trong tình hình mới?

S-300PS (NATO định danh là SA-10 Grumble) thuộc thế hệ đời đầu của hệ thống tên lửa phòng không tầm xa S-300 nổi tiếng, chính thức được giới thiệu vào năm 1985.
Tổ hợp phòng không S-300PS được nâng cấp với sự phục vụ của xe mang phóng tự hành 5P85T (dựa trên khung gầm xe tải MAZ 7910 8x8) và radar điều khiển hỏa lực 5N63.
Sức mạnh của tổ hợp phòng không S-300PS nằm ở tên lửa đánh chặn 5V55R có tầm bắn 90 km, vận tốc tối đa 1.700 m/s, độ cao hoạt động 0,025 - 25 km, mang theo đầu đạn nặng 133 kg.
Loại đạn đánh chặn này được cho là sử dụng hệ dẫn đường thông qua radar bán chủ động thay vì nhận lệnh trực tiếp từ đài chỉ huy như đạn 5V55K thế hệ cũ.
Hệ thống có thể theo dõi 12 mục tiêu và điều khiển tên lửa tiêu diệt 6 mục tiêu có vận tốc 1.150 m/s cùng lúc, tầm bắn hiệu quả đối với máy bay là 75 km và tên lửa đạn đạo tầm ngắn là 25 km.
Thời gian giãn cách giữa 2 loạt phóng chỉ từ 3 đến 5 giây và chuyển trạng thái sẵn sàng chiến đấu hoặc di dời khỏi trận địa của tổ hợp là dưới 5 phút.
Nếu so sánh các thông số thì dễ dàng nhận ra S-300PS thua kém S-300PM-2 và đặc biệt là S-400 khá nhiều, cả về tầm bắn, độ chính xác của phương thức dẫn đường.
Đặc biệt theo nhận định của nhiều chuyên gia quân sự, S-300PS ra đời đã quá lâu, khi đó hoàn toàn chưa xuất hiện khái niệm về việc đánh chặn vật thể kích thước nhỏ, bay thấp như UAV cảm tử, do vậy quá khó để tổ hợp phòng không này phát huy vai trò trên chiến trường hiện đại.