Vật thể mạnh mẽ lạ kỳ này nằm cách Trái đất khoảng 4.000 năm ánh sáng và không giống bất kỳ cấu trúc vũ trụ nào từng được quan sát, theo một nghiên cứu công bố trên tạp chí Nature. Vật thể bí ẩn được gọi tắt là GLEAM, xuất hiện trong một cuộc khảo sát sóng vô tuyến ở Dải Ngân hà gần đây.
Theo các nhà nghiên cứu, GLEAM tỏa sáng nhanh chóng trong thời gian khoảng 60 giây, trở thành một trong những vật thể sáng nhất trên toàn bộ bầu trời sau đó lại đột ngột biến mất vào bóng tối. Khoảng 20 phút sau, vật thể xuất hiện trở lại, tỏa sáng một cách đều đặn đến độ sáng cực đại một lần nữa trước khi lại biến mất vào một phút sau đó.
“Vật thể này không ngừng xuất hiện và biến mất trong vài giờ suốt quá trình quan sát của chúng tôi. Điều đó hoàn toàn bất ngờ vì không vật thể nào đã biết có hành vi như vậy”, tác giả chính của nghiên cứu Natasha Hurley-Walker, nhà thiên văn học vô tuyến tại Đại học Curtin ở Bentley, Australia, cho biết trong một tuyên bố.
Vật thể chuyển tiếp thường có hai loại. “Chuyển tiếp chậm” có thể xuất hiện trong vài ngày, sau đó biến mất sau vài tháng. Chúng bao gồm các siêu tân tinh - phát sáng rực rỡ khi các ngôi sao sắp tàn phá lớp khí quyển bên ngoài của chúng trong các vụ nổ dữ dội, sau đó dần dần mờ đi khi phần nhiệt còn sót lại giảm dần.
Loại còn lại là “chuyển tiếp nhanh”, phát sáng nhấp nháy mỗi vài mili giây. Chúng bao gồm các vật thể như sao xung - sao neutron quay cực kỳ nhanh trong khi nhấp nháy với phát xạ vô tuyến sáng tạo ra bởi từ trường của ngôi sao chết.
Một phân tích về vật thể cho thấy, nó cực kỳ sáng nhưng nhỏ hơn Mặt trời của Trái đất. Theo các tác giả nghiên cứu, phát xạ vô tuyến của GLEAM cũng có tính phân cực cao (nghĩa là sóng ánh sáng của chúng chỉ dao động trên một mặt phẳng), cho thấy chúng được tạo ra bởi một từ trường cực mạnh.
Những đặc điểm này phù hợp với một loại vật thể tồn tại trong lý thuyết gọi là “nam châm chu kỳ cực dài”, về cơ bản là một ngôi sao neutron có độ từ hóa cao, quay cực kỳ chậm.
Các nhà nghiên cứu cho biết thêm, nó có thể là một loại sao lùn trắng hiếm, lớp vỏ teo tóp của một ngôi sao chết không đủ lớn để sụp đổ thành một ngôi sao neutron – một trường hợp rất hiếm khi có thể phát ra bức xạ vô tuyến bằng cách hút vật chất từ một sao đôi đồng hành.