Lời nói cuối cùng của tỷ phú bị ung thư khiến nhiều người "giật mình” hoảng sợ

Đến cuối cùng sinh mệnh mới là thứ quý nhất, đã mất đi rồi có bao nhiêu tiền cũng không mua được.

Lời nói cuối cùng của tỷ phú bị ung thư khiến nhiều người "giật mình” hoảng sợ

Tỷ phú Vương Quân Dao (Wang Junyao) - Chủ tịch kiêm nhà sáng lập Junyao Group, là doanh nhân tư nhân đầu tiên tham gia vào ngành công nghiệp hàng không Trung Quốc. Bằng tài năng, sự thông mình và làm việc chăm chỉ, ông đã xây dựng nên đế chế kinh doanh trị giá 3,5 tỷ nhân dân tệ.

Thế nhưng, sinh mệnh ngắn ngủi, tỷ phú Vương Quân Dao đã khiến nhiều người tiếc nuối khi qua đời năm 2004 ở tuổi 38 vì căn bệnh ung thư. Dưới đây là những lời trăng trối của ông khiến nhiều người giật mình thấy có hình ảnh của mình trong đó. 

Trong sự nghiệp kinh doanh, tôi đánh trận nào thắng trận đó. Trong con mắt người khác, tôi là một doanh nhân thành đạt điển hình. Nhưng niềm vui tôi có được ngoài công việc cũng không nhiều. Thói quen hưởng thụ vật chất dư thừa của cuộc sống giàu sang khiến cơ thể tôi phát phì.

Giờ đây, khi mắc bệnh phải nằm viện, tôi mới có thời gian suy nghĩ lại cuộc sống trước đây. Bao nhiêu sự đắc ý, bao nhiêu công danh lợi lộc đối với một người sắp chết, chúng không còn sức hút nữa, không có chút ý nghĩa nào nữa.

devil-0-00-00-00-1557312153812483040636-crop-1557312174151929512870

Trong bóng tối, tôi đã nhiều lần tự hỏi chính mình. Nếu như có thể làm lại cuộc đời, điều tôi muốn làm nhất là gì? Liệu có thể xem nhẹ tiền tài và danh vọng? Có thể làm được vậy không?

Trong bóng đêm, tôi thấy những thiết bị y tế phóng ra những ánh sáng đủ màu sắc và những tiếng gọi của tử thần.

Hiện tại, tôi hiểu được rằng, khi còn sống, con người nên biết đủ tiền tài, dành thời gian nhiều hơn để theo đuổi niềm đam mê khác như tình yêu thương, nghệ thuật, hoặc chỉ để có một thân hình đẹp.

Theo đuổi tiền tài chỉ làm con người tham lam hơn và sống nhạt nhẽo. Biến con người thành những hình hài kỳ quái giống như tôi hiện tại.

Lúc Thượng Đế tạo ra con người với đầy đủ giác quan, là muốn con người cảm thụ vạn vật bằng tất cả con tim, không phải niềm vui mang đến từ tiền bạc.

Tôi đã kiếm được rất nhiều tiền khi còn khỏe mạnh, nhưng khi chết, tôi lại không mang theo được thứ gì. Tình thương yêu không có quan hệ đến vật chất, chúng không phai mờ và mất đi, có được nó mới là thật sự đạt được giàu sang.

Tình thương sẽ đi theo, luôn bên cạnh, tiếp thêm động lực và tạo ra ánh sáng soi đường cho mỗi bước đi đúng đắn. Còn tiền bạc sẽ không đi theo con người ta mãi mãi.

Tiền bạc đủ dùng cho chi tiêu sinh hoạt cơ bản, phần còn thừa nên để nó phục vụ lý tưởng, phục vụ tinh thần và phục vụ xã hội.

Tình yêu thương sẽ đưa chúng ta đi xa ngàn dặm. Dù đi bao xa, trèo lên bao cao, nó đều nằm trong trái tim của mỗi người. Ai cũng nắm trong tay tình yêu và thế giới này đều nằm trong đó.

Chiếc giường nào đắt tiền nhất trên thế giới? Đó chính là giường bệnh.

Trên chặng đường đi của đời người, chúng ta có thể có người lái xe thay, có thể giúp kiếm tiền nhưng không có ai mang bệnh hộ chúng ta được. Đồ vật mất đi có thể tìm trở lại, nhưng có một thứ mất đi không bao giờ tìm trở lại được, đó là sinh mệnh.

Vương Quân Dao sinh năm 1966 vì mải mê theo đuổi ước vọng giàu sang để thực hiện giá trị nhân sinh của đời người, anh đã làm việc rất chăm chỉ. Vì mắc phải bệnh ung thư và làm việc quá sức, anh đã từ biệt cõi đời khi mới 38 tuổi.

Đời người thứ gì là quan trọng nhất

trai-nghiem-can-tu

Trong xã hội hiện đại, trong xu thế phát triển như vũ bão của khoa học và các tiến bộ kỹ thuật, con người ngày càng có điều kiện chinh phục và làm chủ giới tự nhiên. Điều đó càng làm cho con người thấy rằng họ là chủ thể duy nhất trên trái đất này, được toàn quyền phán quyết và định đoạt giới tự nhiên. Và vì thế con người đang sai lầm hoặc nhận thức không đầy đủ về giá trị bản thân.

Con người coi việc sinh ra đã là con người như điều đương nhiên vốn có vậy. Họ không hề cảm nhận được rằng làm người đó là điều hạnh phúc vô cùng lớn lao. Khi chúng ta kiếm được một chút tiền mọn cũng cảm thấy vui vẻ nhưng lại hoàn toàn không quan tâm đến việc có được báu vật thân thể con người. Bởi vì nó là miễn phí không cần chúng ta phải bỏ tiền ra mua.

Đời người thứ gì là quan trọng nhất? Có thể sẽ có rất nhiều đáp án được đưa ra. Nhưng sẽ rất ít người hiểu rằng việc chúng ta tồn tại trên thế gian này đã có thể so với tất cả. Con người mới là thứ quý giá nhất mà không có trân châu bảo ngọc nào sánh được.

Kì thực, bất kể bộ phận nào trên cơ thể con người cũng quan trọng hơn tài sản giàu có. Khi thân thể khoẻ mạnh, có lẽ chúng ta không hiểu được rằng, đôi mắt sáng quan trọng đến thế nào, tứ chi đầy đủ quan trọng ra làm sao. Chúng ta đã quen với việc có nó, quen tới nỗi không cảm nhận được sự tồn tại của nó, tự nhiên ắt coi nhẹ giá trị bản thân.

Đến khi hối tiếc thì đã muộn, thậm chí nguyện đem toàn bộ gia sản để có được cơ thể đầy đủ cũng không thể có được nữa. Nếu như không có đôi mắt, chúng ta không nhìn được cả thế giới, nếu như không có đôi tay thì ngay cả việc lo cho bản thân cũng còn khó huống chi đến việc làm được gì cho người khác.

Cả cuộc đời chúng ta không ngừng theo đuổi nhiều thứ, theo đuổi tiền bạc, sự nghiệp, theo đuổi gia đình, tình cảm… Cho rằng đó là toàn bộ cuộc sống của mình. Vì sao lại nảy sinh những dục vọng đó? Là bởi vì trái tim phàm phu không thể tự chủ trước những ham muốn trần tục đó. Chỉ khi đánh giá cụ thể tỉ mỉ giá trị đích thực cuối cùng nằm ở đâu?

Tất cả cái mà chúng ta mong chờ đeo đuổi chỉ đại diện cho những nhu cầu tạm thời. Bởi vì chúng không có cách nào vĩnh viễn giữ mãi được, chúng ta chẳng qua cũng chỉ là kẻ “buôn bán” hay tạm giữ nó trong khoảng thời gian nhất định. Khi nhắm mắt xuôi tay một chút cũng không thể mang theo.

Thậm chí ngay cả thể xác cuối cùng cũng hoá thành tro bụi trở về với đất. Cùng với đó sinh mệnh sẽ tiếp tục luân chuyển, duy có nghiệp lực không thể bắt đầu tích luỹ được. Đó mới là thứ vĩnh viễn ở bên chúng ta. Nhưng trong những năm tháng dài dằng dặc, có được cơ hội làm người cực kì hãn hữu.

Đức Phật cũng từ con người mà tu thành chính quả, chư Phật cũng đều như vậy cả. Có thể nhận ra con đường thành Phật đều bắt nguồn từ con người. Có được tấm thân con người là có được cơ hội lớn để một lần vượt qua cõi phàm tiến vào cõi Phật.

Nếu không biết trân trọng nó thì cả đời trôi qua vô ích chẳng biết khi nào lại có được vận may làm người. Cho nên có thể nói, nhận thức đầy đủ về giá trị to lớn của con người trực tiếp quan hệ đến việc chúng ta có hay không học tốt Phật pháp trong cuộc sống hiện tại.

Theo phunutoday.vn

Tin tiêu điểm

Đừng bỏ lỡ