Bơi qua sông đánh kho xăng dịch nhờ cái “phễu”
Những ngày cuối tháng 4, chúng tôi có dịp ghé thăm gia đình ông Phùng Bá Điền, cựu binh đặc công Biệt động Sài Gòn anh dũng năm xưa.
Cuộc trò chuyện với ông không nhắc nhiều về những chiến công, mà là những tháng ngày lửa đạn với tâm thế của một người đã đi qua biết bao ranh giới tử - sinh - điềm tĩnh, bình thản.
Năm 1970, khi vừa tròn 19 tuổi, chàng trai làng biển Cửa Lò Phùng Bá Điền gia nhập quân đội và được điều về Lữ đoàn 126 - Đặc công Hải quân.
Sau một thời gian dài huấn luyện, năm 1971 chàng trai xứ Nghệ được điều động vào Lữ đoàn 316, đặc công Biệt động Sài Gòn. Đây là lữ đoàn đặc biệt của quân đội Việt Nam ở Sài Gòn - Gia Định, lực lượng nòng cốt chuyên lặn sông gài mìn phá kho xăng, tàu tiếp tế quân lương của địch.
Tại lữ đoàn 316, Phùng Bá Điền lúc bấy giờ là chiến sĩ của tiểu đội K19, Z24 đóng ở vùng biển Bà Rịa - Vũng Tàu.
Năm 1971, nắm được thông tin địch sẽ cập cảng Rạch Dừa (tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu) để tiếp tế lương thực và hàng quân sự (gồm súng, đạn, thuốc men) cho quân lính, được lệnh cấp trên, ông cùng 3 chiến sĩ gắn 5 quả mìn hẹn giờ vào người rồi lợi dụng đêm tối, bơi ra sông gắn mìn dưới thân tàu của địch.
Khi vừa bơi ra khoảng 200m, chiếc tàu nổ tung nhấn chìm hàng nghìn tấn lương thực tiếp tế xuống biển. May mắn trận đó cả tiểu đội an toàn.
“Để đảm bảo bí mật, các tiểu đội hoạt động độc lập, tiểu đội này không hề biết đến sự tồn tại của tiểu đội kia. Mỗi tiểu đội chỉ phiên chế từ 3 - 8 chiến sỹ, sau khi nhận lệnh từ cấp trên, chúng tôi tự lên kế hoạch tác chiến cho từng trận đánh”, ông Điền nói.
Một ngày giữa năm 1974, K19 nhận mật lệnh phải nổ tung, phá hủy kho xăng Nhà Bè. Đây là lần thứ 2 Bộ Tham mưu miền ra chỉ thị tiến đánh kho xăng Nhà Bè, lần thứ nhất do đặc công rừng Sác thực hiện vào ngày 3/12/1973 đã thành công rực rỡ, đốt hàng chục triệu lít xăng, dầu tương đương khoảng 20 triệu USD, gây chấn động dư luận quốc tế.
Với tính chất hoạt động bí mật, sau khi nhận lệnh, Phùng Bá Điền cùng các đồng đội lên phương án tiếp cận kho xăng. Tuy nhiên, sau thất bại bởi các trận đánh úp lần trước, Mỹ - Ngụy tiến hành các biện pháp phòng thủ chặt chẽ hơn, khiến cho công tác trinh sát, tấn công của chiến sỹ biệt động trở nên khó khăn gấp bội. Địch siết chặt đường bộ, các chiến sỹ phải âm thầm tiếp cận bằng đường sông.
Theo lời kể của ông Điền, lúc đó, Mỹ cho xây dựng một quân cảng lớn ở Nhà Bè, cách Sài Gòn 8km để làm kho xăng. Quân cảng này chủ yếu để tiếp tế nhu yếu phẩm phục vụ chiến tranh, đặc biệt là xăng dầu.
Bên cạnh cảng là hệ thống kho hoàn chỉnh của ba hãng Caltex, Shell và Esso; Kho Shell lớn nhất, rộng 14ha có 72 bồn, cung cấp 60% xăng dầu quân sự và dân sự cho miền Nam. Chính vì thế, địch càng siết chặt nhiều biện pháp nhằm bảo vệ.
“Chúng không thể ngờ chúng ta bơi được qua lòng sông ước tính rộng khoảng 8 km rồi vượt qua 27 lớp hàng rào gồm rào song sắt, rào chẻ ba bùng nhùng cao 3,5m, hệ thống tháp canh, tường bê tông cao 2,5m, hàng rào tôn, chó nghiệp vụ, bẫy mìn, tuần tiễu trên bộ, dưới nước, trên không…
Trong khi đó, cả kho xăng không một bóng cây ẩn nấp. Ông và đồng đội không có máy móc gì hỗ trợ, chỉ bơi “bộ” thôi, trinh sát đi về trong đêm” - ông Điền nhớ lại”, ông Điền nói.
“Nhằm tránh sự chú ý của quân địch và chó nghiệp vụ, chúng tôi lợi dụng đêm tối bơi ra giữa lòng sông chờ thời cơ tiếp cận kho xăng Nhà Bè. Lúc này, dòng sông phẳng lặng, trăng sáng vằng vạc, anh em chúng tôi phải ngậm “phễu” (phễu được làm bằng vòi cao su ngậm vào miệng để thở - PV) bơi ngửa chờ địch bất cẩn sẽ tiến sát đánh vào kho xăng.
Cuối cùng, bằng kỹ năng trinh sát tinh nhạy, các chiến sỹ biệt động của Lữ đoàn 316 đã tìm được lối vào nhỏ vừa bằng một người chui lọt - lối đi được lính Ngụy lén mở để trốn gác ra ngoài. Đêm hôm đó, 8 chiến sỹ biệt động, trong đó có Phùng Bá Điền, mỗi người ôm 8 quả mìn hẹn giờ tiến vào kho xăng.
1 tiếng sau, tiếng nổ long trời lở đất vang lên, kho xăng Nhà Bè bốc cháy lần thứ 2, hàng triệu lít xăng, dầu bị đốt cháy, gây thiệt hại nặng nề cho Mỹ - Ngụy trong khi chiến trường miền Nam đang vào giai đoạn ác liệt nhất.
Còn sống, còn trở về là điều may mắn
Những năm tháng trong lực lượng đặc công biệt động Sài Gòn, ông Phùng Bá Điền không nhớ nổi mình đã tham gia vào bao nhiêu trận đánh. Hiểm nguy không kể xiết, vết thương do đạn, bom trên cơ thể đến giờ vẫn nhức nhối mỗi khi trái gió, trở trời, nhưng ông luôn nhấn mạnh, còn sống, còn trở về là điều may mắn, hạnh phúc vô bờ!
Ông nhớ nhất là trận đánh vào đồn Long Sơn tháng 2/1973. Sau khi nhận lệnh, ông cùng đồng đội lên kế hoạch tiến sát đồn Long Sơn.
Địa hình hiểm trở, quân lính giám sát nghiêm ngặt, ông cùng đồng đội phải khó khăn lắm mới tiếp cận được mục tiêu. Trận đánh đó, ta đã tiêu diệt được 16 lính Mỹ, đốt cháy kho lương của quân địch. Cũng ở trận đánh này, ông Điền bị thương nặng, còn đồng đội hi sinh rất nhiều.
“Trận đánh ác liệt đó, tôi bị mảnh đạn găm vào đầu, mất máu rất nhiều. Sau khi được đồng đội sơ cứu, tôi được chuyển đến trạm xá quân y Trung đoàn 10 Rừng SácKý chữa trị 6 tháng ròng rã.
Mặc dù mỗi khi trái gió, trở trời vết thương do bom đạn vẫn hành hạ cơ thể, nhưng với tôi còn sống, còn trở về là điều may mắn lắm rồi. Bởi ở đâu đó, đồng đội tôi đã vĩnh viễn nằm lại trong lòng đất, lòng sông của miền Nam ruột thịt”, ông Điền rưng rưng nước mắt nhớ lại.
Nhớ lại ký ức ngày toàn thắng, ông Điền vẫn không giấu nổi niềm xúc động: “Trưa 30/4/1975, chúng tôi đứng, ngồi vây quanh chiếc đài radio nhỏ, nghe lời đầu hàng của Tổng thống Việt Nam Cộng hòa Dương Văn Minh. Đến tối, khoảng 20h, đài phát thanh Sài Gòn giải phóng thông báo cuộc kháng chiến trường kỳ đã chấm dứt, miền Nam hoàn toàn giải phóng”!
“Khi nghe đài phát tin Việt Nam chiến thắng, Tổng thống Việt Nam Cộng hòa đầu hàng, Mỹ sẽ rút khỏi miền Nam Việt Nam, vào thời khắc lịch sử thiêng liêng ấy không tả xiết xúc cảm của tôi và các đồng đội. Chúng tôi ôm chầm lấy nhau, người cười, người khóc… Những mất mát, hy sinh được đắp đổi xứng đáng bằng ngày vui thống nhất non sông”, ông Điền chia sẻ.
Tháng 5/1975, Phùng Bá Điền được đơn vị điều về Sài Gòn làm nhiệm vụ quân quản. Đến tháng 6/1976, ông xin quyết định chuyển ngành về Ủy ban Nông nghiệp tỉnh Nghệ An. Đây là lần hồi hương đầu tiên sau bao năm đằng đẵng trên các chiến trường miền Nam. Sau đó, ông lập gia đình và sống hạnh phúc bên vợ và 3 người con ở TP Vinh.
Với sự chỉ huy tài tình, cùng lối đánh mưu trí, sáng tạo và quả cảm, Phùng Bá Điền cùng đồng đội Biệt động Sài Gòn đã xuất sắc lập nhiều chiến công góp phần giải phóng miền Nam thống nhất đất nước. Đồng thời, ông cũng được Đảng và Nhà nước tặng nhiều huân, huy chương, bằng khen, giấy khen vì có công trong sự nghiệp đấu tranh bảo vệ Tổ quốc.