Chỉ có thế nhưng với tâm hồn trẻ thơ như tôi là cả một niềm ao ước lớn, đồng hành, chở che và nuôi dưỡng tháng ngày bé thơ…
Ấy là mùa thu đầu tiên của đời học sinh. Rồi những mùa thu êm đềm và bình yên chóng đến, chứng kiến tuổi thơ tôi lớn lên, dắt tôi bước qua tháng năm học trò tươi đẹp.
Lòng tôi cũng mở dần ra để đón lấy những bài học mới từ cuộc sống, tích lũy nghị lực và tình thương yêu để vững vàng trước những đổi thay…
Rồi một mùa thu mới đã đến, mùa thu của hối hả, đua chen - đó là mùa thu năm tôi vào đại học. Đôi lúc, tôi đã ngồi tiếc nuối ngẩn ngơ những mùa thu còn được khoác trên mình màu trắng tinh khôi của chiếc áo sơ mi xinh xắn; mùa thu đã từng chứng kiến nỗi e thẹn của tôi trong lần đầu mặc áo dài tới lớp…
Tiếng trống khai giảng giục giã bao đàn em thơ nô nức tới trường đã lại vang lên. Trong đoạn kí ức quen thuộc mỗi độ tháng 9 về, tôi lại đi tìm bóng dáng vòng xe của mẹ ngày nào đưa tôi đến lớp.
Tìm lại cái miệng liến thoắng năm xưa đã khiến trái tim tôi rung động. Rồi cả những mùa thu khai trường được bao bọc, chở che bởi thầy cô, bạn bè. Ước gì, theo làn gió heo may, miền kí ức đó có thể quay về...