Ảnh “nổi da gà” về sự hy sinh cơ thể đầy thiêng liêng của mẹ

GD&TĐ - Những vết rạn da ấy, tồn tại mãi với thời gian như minh chứng cho sự hy sinh cao cả của những ai đã làm mẹ.

Ảnh “nổi da gà” về sự hy sinh cơ thể đầy thiêng liêng của mẹ

Mang thai và sinh con đem đến cho người phụ nữ niềm hạnh phúc tột cùng khi được làm mẹ, nhưng đằng sau niềm hạnh phúc lớn lao ấy là cả một sự hy sinh cao cả. Những phụ nữ may mắn lấy lại được thân hình thon gọn và làn da không tì vết sau sinh quả thật rất hiếm hoi. Sau 9 tháng mang thai, trên cơ thể người phụ nữ còn lại những vết sẹo, những vết rạn da chằng chịt hay một cái bụng chảy xệ và cặp đùi nhăn nhúm…

Những vết rạn da ấy, tồn tại mãi với thời gian. Những vết rạn da ấy, liệu người chồng có dám hôn lên, để tôn vinh những hy sinh thầm lặng đầy xót xa của phụ nữ để được làm mẹ?

Dự án ảnh Love Your Lines do hai bà mẹ Mỹ khởi xướng đã đăng tải hàng loạt những bức ảnh tuy không-hề-đẹp nhưng chạm đến đáy xúc động của tất cả những ai đã từng có một người để gọi là “MẸ”.

Năm đầu tiên anh lột áo vợ ra, ngực vẫn tròn eo vẫn thon mông vẫn nở.

Sau đứa con đầu tiên, anh lột áo vợ ra, thì ngực đã chảy xuống vài cm, eo biến mất thay vào đó là chút mỡ thừa, mông có thể to hơn nhưng rạn từ hông xuống tận bắp.

Sau đứa con thứ hai, anh lại lột áo vợ ra, anh chán nản vì cô ấy nhìn thật giống mẹ, chỉ cần hơi cúi một cái, ngực với bụng đã có thể chạm nhau, miệng kêu la vì mệt mỏi thay vì sung sướng.

Tôi nghĩ rằng mỗi người đàn ông trước khi lấy vợ hãy vạch áo của mẹ mình lên. Nhìn vào mảng bụng năm tháng đó và suy nghĩ mình có nên kết hôn hay không?

Mình có nên sống chung với một cặp đùi căng nứt dưa bở, một cái bụng nhăn nheo chằng chịt như địa đồ tàu. Có hay không?

Nhưng cần thiết hơn hết là mỗi người đàn ông nên có một khoảng thời gian tĩnh lặng nhất định.

Đừng chỉ vội vàng cười hạnh phúc trước ngày kết hôn, mỗi người đàn ông hãy để lòng mình lắng xuống. Nhìn lại suốt 20 năm, 30 năm mẹ mình đảm nhận vị trí của một người vợ.

Nếu anh thấy cay sống mũi vì những tháng ngày vất vả mà mẹ đã thầm lặng chấp nhận, vì những điều tốt đẹp mẹ đã từ bỏ để dành cho anh.

Nếu anh thấy những vết rạn mỗi lúc một to lên và mẹ cắn chặt môi vì đau đớn.

Nhưng rồi mỉm cười hạnh phúc vì anh đã đặt nên đó một nụ hôn truyền đạt yêu thương.

Anh biết những vết rạn là dấu tích thiêng liêng trong cuộc đời của mỗi người phụ nữ.

Tuổi trẻ họ không thích nó nhưng nếu được trở thành một người mẹ, họ sẵn sàng chấp nhận.

Chấp nhận một cơ thể thô kệch, không hoàn hảo để có được những đứa con hoàn hảo.

Theo Eva

Tin tiêu điểm

Đừng bỏ lỡ