Xóa dần “vùng trắng chữ”
Vào mỗi buổi tối, căn nhà văn hóa thôn ở xã Văn Lãng lại sáng đèn. Đó là lớp học xóa mù chữ mà cô Chu Thị Xuyến cùng đồng nghiệp tổ chức cho bà con.
Là Phó Hiệu trưởng Trường PTDTBT Tiểu học Bắc La (xã Văn Lãng, Lạng Sơn) cô Xuyến luôn xác định đây là một nhiệm vụ ý nghĩa và nhân văn, giúp người dân vùng cao tiếp cận tri thức, tự tin hơn trong cuộc sống.
Đối tượng học viên chủ yếu là người lớn tuổi, có người đã làm ông, làm bà, ban ngày lên nương, tối lại tranh thủ đến lớp. Không ít người phải đi bộ vài cây số vì không biết đi xe máy, nhưng vẫn đều đặn ra học. Để tạo điều kiện thuận lợi, cô Xuyến thường mượn nhà văn hóa thôn hoặc tận dụng phòng học của trường làm lớp.
Cô Xuyến chia sẻ, những ngày đầu vận động bà con ra lớp không dễ. Có người chỉ đến nghe tuyên truyền chốc lát rồi bỏ về, nói “học chữ chẳng để làm gì, còn phải lo cho gia đình”. Thế nhưng, cô Xuyến và đồng nghiệp vẫn kiên trì đi từng nhà, nói từng lời.
Có khi phải nhờ trưởng thôn, cán bộ xã cùng đến vận động, thậm chí mang theo chai rượu làm quà, cùng ngồi chuyện trò, phân tích để bà con hiểu học chữ là quyền lợi, là để con cháu mình sau này không thiệt thòi. “Nhờ sự chân tình ấy, nhiều người ban đầu e ngại nay đã đều đặn đi học, còn vận động thêm người thân, hàng xóm cùng tham gia”, cô Xuyến chia sẻ.
Thời gian qua, công tác xóa mù chữ tại xã Văn Lãng được triển khai thường xuyên, nhận được sự quan tâm chỉ đạo kịp thời của các cấp chính quyền. Đội ngũ giáo viên tham gia đều là những thầy cô đang trực tiếp giảng dạy tại trường, ban ngày lên lớp, tối lại miệt mài đến các điểm học. Dù vất vả nhưng ai cũng nhiệt tình, coi đó là trách nhiệm và niềm vui của người làm nghề gieo chữ.
Từ những lớp học giản dị như vậy, con chữ đã đến gần hơn với người dân vùng cao. Mỗi học viên biết thêm một chữ, mỗi bản làng có thêm người đọc được tờ thông báo, đó là niềm vui lớn nhất với những người làm công tác giáo dục nơi đây.

Linh hoạt để người học thấy niềm vui khi học chữ
Để lớp học duy trì được lâu dài, điều quan trọng nhất theo cô Chu Thị Xuyến là phải tạo được hứng thú cho người học. Cô cùng các thầy cô khác bám sát chương trình xóa mù chữ do Bộ GD&ĐT ban hành, nhưng linh hoạt điều chỉnh cho phù hợp với thực tế.
“Với học viên lớn tuổi, không thể áp dụng nguyên chương trình tiểu học, chúng tôi lược bớt những phần phức tạp, chỉ giữ lại những kiến thức cần thiết, gắn với cuộc sống hàng ngày của bà con,” cô chia sẻ.
Những bài học thường được cô Xuyến minh họa bằng các ví dụ thực tế, như tính toán khi mua bán nông sản, đọc các tờ thông báo của thôn, hay viết tên mình vào giấy tờ. Nội dung vừa sức, cách dạy nhẹ nhàng khiến người học không còn e dè, dần dần thấy việc đi học không còn xa lạ.
Ngoài kiến thức cơ bản về đọc, viết và tính toán, ngoài giờ học, các thầy cô còn chia sẻ thêm về kỹ năng nuôi dạy con cái, giữ gìn vệ sinh, bảo vệ môi trường, hay chia sẻ kinh nghiệm sản xuất. Dù thời gian học ngắn, nhưng mỗi buổi học đều tràn đầy tiếng cười và sự gắn kết.
Với những học viên đi làm xa, không thể đến lớp thường xuyên, cô Xuyến linh hoạt giao phiếu bài tập, hướng dẫn từ xa để đảm bảo không ai bị bỏ lại. Nhờ đó, hầu hết học viên đều hoàn thành chương trình, nhiều người đã có thể đọc báo, ghi chép công việc hằng ngày hay giúp con học bài.
Sau bốn năm kiên trì với công tác xóa mù chữ, cô Chu Thị Xuyến vẫn giữ nguyên tinh thần nhiệt huyết như những ngày đầu. Mỗi lần chứng kiến học viên nắn nót viết được tên mình hay đọc trôi chảy một đoạn văn, cô đều cảm thấy xúc động.
“Dù ở độ tuổi nào, học vẫn là quyền lợi của mỗi người. Học chữ không chỉ để biết đọc, biết viết mà còn để tự tin, để mở cánh cửa ra thế giới rộng lớn hơn. Không chỉ vậy, tôi cùng các đồng nghiệp trong mỗi giờ giải lao lại tranh thủ trò chuyện, tâm sự để học viên hiểu giá trị của con chữ", cô Xuyến tâm sự.
Cùng với đó, cô Xuyến và các đồng nghiệp cũng tư vấn cho người dân về cách giáo dục con cái, ứng dụng công nghệ vào nuôi trồng sản xuất.