Vì sao cung nữ, thái giám trong Tử Cấm Thành không dám ăn đồ thừa của Vua?

Không phải món ăn nào cũng là món yêu thích của nhà vua. Cả bàn ăn nhưng có những món Hoàng đế không hề đụng đũa đến. Tuy nhiên, những món ăn này không bao giờ được đổ bỏ đi. Nếu vậy, những món ăn thừa này sẽ được xử lý như thế nào?

Ban thưởng cho các phi tần hoặc quan viên

Trong những triều đại trước, Hoàng đế thường ban thưởng chức vị hay vàng bạc châu báu cho mỹ nữ hậu cung, quan viên của mình. Nhưng trên thực tế, những món đồ giá trị này thậm chí còn không đáng giá bằng những món ăn Vua ban.

Đó là bởi vì đối với người Trung Hoa cổ xưa, lễ nghi cao nhất trong việc mời cơm chính là mời đối phương tới nhà mình ăn cơm. Do đó, việc Hoàng đế ban món ăn của mình cho quần thần dưới trướng là một ân huệ vô cùng lớn, không phải ai cũng có được, thường phải là người có chức vị quan trọng, được Vua tin tưởng hoặc lập được công lớn.

Xét trên một góc độ khác, đây cũng là vinh dự cho những người được ban thưởng vì được ăn chung món với Hoàng đế.

Để cung nữ, thái giám kiếm lợi

Không phải lúc nào những món ăn của Hoàng đế cũng được ban thưởng cho các phi tần hậu cung và quan viên. Do đó, nó sẽ trở thành mục tiêu tranh giành của các cung nữ, thái giám.

Thực tế, các cung nữ và thái giám trong Tử Cấm Thành không bao giờ dám ăn các món ăn thừa của Hoàng đế vì sẽ phạm vào tội khi quân. Họ tranh giành những món ăn này với mục đích kiếm lợi chứ không phải để ăn.

Những cung nữ và thái giám sẽ lén lút đem bán món ăn của Hoàng đế ra ngoài cung, cho các tửu điếm lớn. Do đó là món ăn trong cung, phục vụ những người quyền cao chức trọng, lại qua tay của Thương thiện trong cung nên mùi vị chắc chắn "không thể đùa được" và giá cả cũng rất cao.

Nhờ đó, những cung nữ và thái giám sẽ có được một nguồn thu không nhỏ, giúp họ sống sót trong cung hoặc gửi tiền về cho gia đình.

Đặc biệt là vào thời nhà Minh và nhà Thanh, có một chuỗi kỹ nghệ chuyên bán lại đồ ăn thừa của Hoàng đế trong hoàng cung, lợi nhuận thu được rất cao.

Theo một ghi chép không chính thức, thời đó ở Bắc Kinh có tới gần 10.000 người tham gia vào đường dây buôn bán này, chứng tỏ lợi nhuận khổng lồ.

Nhiều món ăn mà Hoàng đế không hề đụng đũa hoặc chỉ gắp qua loa cũng có thể được các quán rượu đem về chế biến lại, "gắn mác" món ăn của hoàng gia và được bán cho những người nhà giàu với giá cao.

Chỉ cần có liên quan tới nhà vua và hoàng cung, rất nhiều người sẽ cảm thấy tò mò và không tiếc bỏ ra số tiền lớn để được một lần nhìn thấy và nếm thử.

Theo Khoevadep

Tin tiêu điểm

Đừng bỏ lỡ

Học sinh Trường THPT Phan Châu Trinh (Hải Châu, Đà Nẵng) sinh hoạt Câu lạc bộ Anh văn. Ảnh: NTCC

Tiếp cận tri thức bằng ngoại ngữ

GD&TĐ - Ngoài một số trường chuyên, trường tư thục và trường phổ thông theo hướng trọng điểm, hiện số trường tổ chức dạy - học bằng ngoại ngữ ở các môn Toán, Khoa học tự nhiên không nhiều.

Võ Trọng Khải và thầy Phan Văn Thái - giáo viên bồi dưỡng Toán, Trường THPT chuyên Phan Bội Châu. Ảnh: NVCC

Từ ước mơ tuổi thơ đến đỉnh cao Toán học

GD&TĐ - Cách đây 8 năm, khi còn là một cậu bé tiểu học, Võ Trọng Khải vô tình đọc được bài báo viết về Nguyễn Cảnh Hoàng - nam sinh Trường THPT chuyên Phan Bội Châu (Nghệ An) giành Huy chương Vàng Olympic Toán học quốc tế. Từ lòng ngưỡng mộ, Khải nuôi ước mơ đạt được thành tích như người anh trong bài báo.