Vợ chồng tôi có mỗi đứa con gái, may mắn là con lấy chồng gần, 2 đứa lại mua căn hộ chỉ cách có gần 1km nên lúc nào nhớ con, chúng tôi dễ dàng đến thăm hoặc có gì ngon ngọt là lại gọi con sang đem về.
Con gái đi lấy chồng 3 năm rồi vẫn chưa thấy có bầu, tôi sốt ruột lắm. Nhiều lần hỏi thì con bảo rằng còn đang kế hoạch để lo làm ăn, lúc nào kinh tế khá giả hơn mới sinh con. Tôi chỉ mong bế cháu nên thủ thỉ rằng nếu con mang bầu sinh con, tôi sẽ cho 200 triệu mà chăm con.
Vợ chồng tôi già rồi, gom góp được tí chút thì sau này cũng chỉ cho con. Cho sớm hay muộn cũng như nhau nên chúng tôi không tiếc gì cả. Song con gái từ chối, con bảo tiền dưỡng già của bố mẹ, con không muốn động vào. Nghe con hiểu biết lại hiếu thảo như thế, tôi càng thương con.
Thế mà 2 ngày trước, lúc chuẩn bị tắt đèn đi ngủ rồi thì tôi thấy tiếng chuông cửa. Lúc mở cửa ra, tôi bàng hoàng khi thấy con gái nhếch nhác, mặt đầy nước mắt, tay ôm túi quần áo đứng trước cửa.
Con bảo bị chồng đuổi. Thấy con bình thường lúc nào cũng xinh đẹp, váy áo đắt tiền, trang điểm đẹp đẽ mà giờ trông tiều tụy thế này, tôi rất xót xa. Tôi hỏi lý do thì con cứ khóc và trách chồng gia trưởng, khó tính, vũ phu.
Tôi bảo con đi tắm rồi ngủ nghỉ. Trong lúc con đang tắm, tôi không chịu nổi nữa nên nhờ chồng đèo sang nhà để chất vấn con rể. Ông nhà tôi cũng xót con nên hai vợ chồng đùng đùng đi luôn.
Đến nhà, gõ cửa mãi mới thấy con rể ra mở cửa mà trên người còn đầy hơi men. Nghĩ con rể uống rượu say rồi đánh vợ nên tôi càng bực bội, trách móc đàn ông mà đánh vợ như thế là hèn hạ… Nhưng tôi vừa nói xong câu đầu tiên thì con rể đã cau mày bảo rằng: "Mẹ biết gì mà chạy đến mắng mỏ con?".
Tôi ngớ người ra vì không nghĩ con rể lại phản bác lại như thế. Chưa kịp định thần lại thì con rể đã tiếp: "Mẹ về hỏi con gái mẹ xem có đáng bị đuổi không? Con còn đang muốn ly hôn đây.
Mẹ biết tại sao 3 năm rồi bọn con vẫn chưa có con không? Tại con gái của mẹ ham đẹp, sợ sinh đẻ hỏng dáng nên uống thuốc tránh thai đấy.
Hôm nay mà con không tìm thấy mấy vỉ thuốc kia thì con vẫn cứ nghĩ là duyên số chưa có con. Không muốn sinh đẻ thì kết hôn làm gì? Lấy chồng về để tiêu tiền của chồng cho đỡ phải đi làm à?...".
Con rể còn nói rất nhiều nữa. Tôi nghe đến đâu choáng váng đến đó. Hai vợ chồng chỉ biết nhìn nhau mà không thể nói thêm một lời. Cuối cùng chúng tôi buồn bã ra về.
Trên đường về thì nhận được điện thoại của con gái gọi hỏi bố mẹ đi đâu. Tôi chỉ bảo con rằng 2 vợ chồng đi mua đồ ăn đêm cho con chứ không dám nói vừa đi chất vấn con rể.
Về nhà, tôi đưa bát phở còn nóng hổi cho con thì thấy con rơi nước mắt bảo sẽ ly hôn chồng rồi về phụng dưỡng bố mẹ. Tôi chẳng biết phải khuyên nhủ con như thế nào nữa. Tôi vẫn mong con về với chồng, yên ổn sinh con. Song giờ con không muốn sinh đẻ thì ép làm sao được.
Hai hôm nay tôi suy nghĩ tới phiền não lắm. Mong mọi người tư vấn giúp tôi xem có thể nói gì để con gái và con rể quay về tụ họp đầm ấm?