Mại dâm bất hợp pháp và những quán bar “lậu”
Ở Bangkok, phần nhiều các cô gái Việt sang Thái Lan bán dâm phải chấp nhận làm tại các quán bar “lậu”, bất hợp pháp. Không đủ điều kiện để hành nghề mại dâm hợp pháp là tình trạng chung của các cô gái Việt tại đây.
Hương, 22 tuổi, quê ở Kỳ Anh (Hà Tĩnh) kể: Cách đây 4 năm có một chị bạn cùng quê lấy chồng Thái Lan rủ em sang đây chơi. Tại đây em được giới thiệu vào quán bar ở ngoại ô này. Em đã nhiều lần xin vào các quán bar hợp pháp tại Patong nhưng không được vì điều kiện quá khắt khe.
Vào Thái Lan hoặc các nước Đông Nam Á thì người Việt Nam không cần phải có visa nhưng thời hạn lưu trú chỉ là 30 ngày. Quá thời gian trên phải đi gia hạn lại mất 60 USD để có thêm 30 ngày nữa. Tuy nhiên, nhiều người không biết thủ tục và đường đi, nước bước phải mất gấp đôi số tiền đó cho các “cò” visa.
Vì vậy, ngoài việc kiếm tiền để sinh sống thì chúng em còn phải lo thêm khoản gia hạn visa này. Tại quán bar của em có 20 người thì trong đó 1/3 là những cô gái đến từ Việt Nam.
Tưởng ra nước ngoài sẽ đổi đời nhưng sự thật thu nhập tại đây cũng rất bấp bênh. Thông thường chúng em làm ở những nơi không được phép như thế này giá đã rẻ hơn một nửa so với mại dâm hợp pháp nhưng nếu bị phát hiện thì chỉ chủ chứa và gái bán dâm bị xử lý, còn khách hàng vô can.
Chủ chứa thu tới 50% tiền “đi khách” nên đời sống của các cô gái bán dâm tại đây cũng khá khó khăn, công việc cũng không ổn định. Các quán bar thay đổi địa điểm liên tục (để tránh bị phát hiện) nên các cô gái làm nghề bán dâm “lậu” cũng phải chuyển địa điểm liên tục.
Không chỉ tại Bangkok mà tại nhiều khu đèn đỏ trên khắp Đông Nam Á này, còn rất nhiều những cô gái mại dâm Việt Nam đang vật lộn “mưu sinh” nơi đất khách.
Song có một điều có thể thấy là dù ở đâu thì đã chấp nhận làm gái mại dâm là đầy tủi nhục và không có tương lai. Khi tôi hỏi sao cô không trở về Việt Nam thì Hương thở dài: Về làm gì, lấy gì để sống. Lại tiếp tục làm con đường này thì cũng không khá khẩm hơn. Nên chúng em bây giờ không dám nghĩ xa cho mình, sống ngày nào biết ngày đó thôi.
Mại dâm có được công nhận?
Từ năm 1934, mại dâm được coi là hợp pháp ở Thái Lan. Nhưng đến năm 1960, nước này buộc phải thông qua đạo luật chống mại dâm dưới áp lực của Liên Hiệp Quốc.
Theo luật, không ai được tham gia vào hoạt động mua bán dâm, cả đồng tính và không đồng tính. Ai vi phạm sẽ bị phạt 2.000 baht (khoảng 1,4 triệu đồng) hoặc bị giam lên tới 2 tháng.
Mại dâm tại Thái Lan bắt đầu bùng nổ từ những năm 1960 sau đó tiếp tục phát triển dưới nhiều hình thức: gái bar, ca sĩ, bạn nhảy, hay nhiều nghề “bao” khác. Trong thời gian này, Thái Lan thu về khoảng 16 triệu USD mỗi năm.
Nhiều người coi đây là ngành giúp ích cho những phụ nữ muốn thoát khỏi nghèo đói và giúp đỡ gia đình ở nông thôn, nhưng không ít quan điểm cho rằng đây là điều ô uế, đáng hổ thẹn.
Sau chiến tranh, ngành Du lịch của Thái Lan phải thế chỗ để tạo ra doanh thu cho đất nước, từ đó sinh ra những điểm nóng như Pattaya.
Năm 2003, Bộ Tư pháp Thái Lan từng đề xuất thảo luận về việc hợp pháp hóa mại dâm, nhưng vấp phải sự phản đối của dư luận và lo ngại về hệ lụy xã hội nên đề xuất này bị bãi bỏ.
Luật là như vậy, nhưng các nhà thổ vẫn hoạt động công khai dưới sự bảo kê của một số băng nhóm mafia và sự làm ngơ, thậm chí ngầm bảo vệ từ chính quyền địa phương.
Tình trạng phổ biến của loại hình dịch vụ này và hệ thống thực thi pháp luật yếu kém khiến nhiều người lầm tưởng mại dâm ở Thái Lan là hợp pháp.
Tuy nhiên, Thái Lan có quan điểm cực kỳ thoáng về mại dâm. Không chỉ đàn ông mà nhiều phụ nữ Thái tin rằng sự tồn tại của mại dâm giúp giảm số vụ hiếp dâm.
Vì vậy dù ngành công nghiệp tình dục tại Thái Lan công khai nhằm vào khách nước ngoài nhưng cũng có rất nhiều đàn ông Thái Lan thường xuyên đến nhà thổ.
Ở Thái Lan, đàn ông coi việc quan hệ tình dục với gái bán dâm là chuyện bình thường. Mọi tầng lớp đàn ông đều chấp nhận chuyện đó nên họ không thấy đó là vấn đề.
Hệ lụy khôn lường
Ước tính số gái mại dâm ở Thái Lan dao động từ 70.000 - 2,8 triệu người. Tuy nhiên, nhiều tổ chức phi Chính phủ cho rằng con số do Bộ Y tế Thái Lan đưa ra quá thấp.
Đặc biệt tại đất nước này theo ước tính có khoảng 40% gái mại dâm chưa đủ 16 tuổi. Riêng ở Pattaya đã có khoảng 2.000 trẻ em tham gia vào ngành công nghiệp tình dục, và mỗi năm khoảng 900 trẻ em khác trở thành công cụ mua vui thân xác.
Theo Văn phòng LHQ về ma túy và tội phạm (UNODC), Thái Lan là điểm nóng về buôn bán phụ nữ làm gái mại dâm từ Myanmar, Campuchia, Lào, và Trung Quốc.
Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) cho biết: Hiện nay Thái Lan có số lượng người trưởng thành nhiễm HIV cao nhất khu vực Đông Nam Á, với khoảng 520.000 người. Ngoài ra vì nghèo, một số nam giới Thái Lan đã phẫu thuật chuyển giới để đi bán dâm kiếm tiền.
Theo một số liệu thống kê của TS Nitet Tinnakul thuộc ĐH Chulalongkorn (Thái Lan) ít nhất có 2,8 triệu người Thái hành nghề mại dâm. Trong số này có 2 triệu nữ, 20.000 nam và khoảng 800.000 đối tượng khác ở độ tuổi dưới 18.
Một thống kê khác cho biết số tiền thu về từ ngành công nghiệp tình dục tại quốc gia này (năm 2003) là 4,3 triệu USD, tương đương với 3% tổng thu nhập của toàn bộ nền kinh tế.
Gần đây có thêm một biến thể mới của du lịch sex là khách du lịch tới Thái Lan thuê một gái bản địa làm vợ tạm thời, còn được gọi là “trân châu đen”.
Để có được một khoản tiền như đã thỏa thuận, bên cạnh việc hướng dẫn du lịch cho khách thì các “trân châu đen” sẽ nấu nướng, dọn phòng, giặt giũ và nhiều việc thông thường khác của một người vợ.
Tất nhiên, “chuyện giường chiếu” là yêu cầu không thể thiếu đối với những cô vợ thuê này. Mỗi mùa “kiếm vợ” ở Thái Lan thu hút hàng triệu khách phương Tây.