Thái giám quyền lực nhất lịch sử Trung Quốc là ai?

Thái giám quyền lực nhất lịch sử Trung Quốc là ai? ảnh 1
Hoạn quan Ngụy Trung Hiền. Ảnh: Cultural China.

Ngụy Trung Hiền tên thật là Lý Tiến Trung, người Túc Ninh tỉnh Hà Bắc (Trung Quốc). Thời trẻ, Ngụy Trung Hiền nổi tiếng mê cờ bạc và phải trốn chủ nợ đến Bắc Kinh sau đó được tuyển vào cung làm thái giám.

Trong hậu cung, vốn là kẻ lưu manh, mù chữ nhưng Ngụy Trung Hiền rất thông minh, giỏi "nịnh hót" nên được Khách Thị, vú nuôi của vua Hy Tông, thương yêu và nâng đỡ.

Con đường tiến thân của hắn càng thuận buồm xuôi gió khi vua Hy Tông lên ngôi. Ngụy Trung Hiền được phong làm Bỉnh bút Thái giám đứng đầu các hoạn quan trong vương triều, được ở gần Hoàng thượng, phê đáp tấu chương, truyền đạt thánh chỉ. 

Hắn lôi kéo nhà vua trẻ vào các cuộc ăn chơi, bỏ bê việc triều chính. Ngụy Trung Hiền được vua ban cho hai chữ "Trung Hiền" quyền hành ngang với Tể tướng.

Thao túng triều chính

Được vua Hy Tông tin tưởng giao cho việc trông coi Đông Xưởng, cơ quan đặc vụ của triều đình, thế lực của Ngụy Trung Hiền càng được củng cố và lớn mạnh. Ngụy Trung Hiền nắm mọi quyền lực trong triều bao gồm Đông Xưởng, Tây Xưởng, Nội Xưởng, khống chế việc triều chính, đưa người thân tín vào nắm các vị trí quan trọng trong nội các.

Hắn được coi là người quyền lực thứ hai sau vua Hy Tông. Nội các triều Minh trở thành cơ quan của riêng nhà họ Ngụy. Nhiều quan lại trong triều bái lạy hắn để được thăng quan, thậm chí các quan tranh nhau nhận hắn là cha, ông nội.

Ngụy Trung Hiền củng cố thế lực, uy quyền tuyển chọn các thủ hạ đắc lực, trung thành phục tùng hắn, sẵn sàng hạ thủ những người dám chống đối.

Vị thái giám này cũng nhận những người thân tín làm con nuôi, giao cho giữ chức vụ quan trọng trong triều.

Nguy Trung Hiền (áo đỏ, mũ vàng) trong buổi lên triều. Ảnh: Discovery Oriental.
Nguy Trung Hiền (áo đỏ, mũ vàng) trong buổi lên triều. Ảnh: Discovery Oriental.

Thảm sát người vô tội

Nắm quyền lực trong tay, Ngụy Trung Hiền càng hách dịch, tàn nhẫn. Hắn cài cắm mật vụ khắp nơi, tố cáo những người chống đối. Những ai không theo phe hắn đều bị loại ra khỏi nội các, thậm chí bị sát hại. Ngụy Trung Hiền sử dụng thuộc hạ cướp bóc của dân cống nạp cho hắn.

Trong triều, các nho sĩ phái Đông Lâm ra mặt chỉ trích sự độc tài của Ngụy Trung Hiền. Phái này vạch 24 tội ác của hắn trước triều đình, trong đó có tội giết người và bắt Hoàng hậu phá thai. 

Ngụy Trung Hiền mưu kế để bức hại nghĩa sĩ Đông Lâm. Hắn sai khiến các quan lại trong triều vu cáo lẫn nhau, dùng nhục hình ép cung, tố cáo phái Đông Lâm, làm thành vụ án lớn.

Ngụy Trung Hiền bắt Uông Văn Ngôn, người phái Đông Lâm, dùng nhục hình tra khảo ép cung, tạo khẩu cung giả sát hại phái với tội danh bao che cho tướng bại trận ở Liêu Đông là Dương Hạo, Hùng Đình Bật, tội tham ô, hối lộ… Những người đứng đầu phái bị bắt, tra tấn tới chết. Họ phải chịu mọi cực hình tàn khốc như đánh đập, còng, kẹp, treo. 

Sau khi bức hại người của phái Đông Lâm, hắn huênh hoang tự xưng là "Cửu thiên tuế". Vụ án oan của Đông Lâm làm cho dân chúng nổi dậy ở khắp nơi như Giang Âm, Tô Châu…

Ngụy Trung Hiền (đội mũ quan) ra tay bức hại phái Đông Lâm. Ảnh: Cultural China.
Ngụy Trung Hiền (đội mũ quan) ra tay bức hại phái Đông Lâm. Ảnh: Cultural China.

Năm 1626, một tuần phủ Chiết Giang là người đầu tiên xây đền thờ cho Ngụy Trung Hiền khi hắn còn sống, sau đó, khắp nơi dưới triều nhà Minh đều lập thờ để thờ hắn. Từ đường thờ tượng của Ngụy Trung Hiền, ai đi qua cũng phải lạy 5 lạy, hô to "Cửu thiên tuế". 

Tại thời điểm ấy, Trung Quốc chỉ có Đức Khổng Tử mới được lập đền thờ. Trong triều, hắn thảo ra chỉ dụ, xưng "Trẫm và thần", các quan lại phải tuân theo.

Năm 1627, Chu Do Kiểm lên ngôi. Ngụy Trung Hiền bị thất sủng. Các quan lại đứng lên tố cáo 10 trọng tội đòi xử tử Ngụy Trung Hiền. Hắn bị phế truất, đày đến giữ mộ ở đất Phụng Dương. Sau khi đi được nửa đường, hắn phải nhận lệnh bị truy bắt lại. 

Ngụy Trung Hiền sợ tội, thắt cổ chết, kết thúc tham vọng vương quyền của hoạn quan họ Ngụy, khiến nhà nhà rơi vào cảnh biệt ly, tan nát.

Theodanviet.vn

Tin tiêu điểm

Đừng bỏ lỡ