Triều đại phong kiến Trung Quốc đã kết thúc hơn 1 thế kỷ, nhưng sự thật về cuộc sống của các cung nữ phi tần trong tam cung lục viện suốt hàng nghìn năm qua vẫn còn là điều bí ẩn . Qua phim ảnh , hậu thế có thể biết được sự xa hoa hào nhoáng mà người thường không thể với tới, nhưng thực sự đằng sau cuộc sống nhung lụa ấy là sự cô độc bi thương khó thoát ra được.
Hoàng cung lầu son gác tía cũng ẩn giấu nhiều nỗi đắng cay cho số phận người phụ nữ |
Từ khi tiến cung năm 16 tuổi cho tới 60 tuổi, cuộc sống của phi tần cung nữ của hoàng đế phong kiến Trung Quốc được ví như “cá chậu, chim lồng” luôn bị bó buộc bởi hàng trăm luật lệ hà khắc, gọi chung là “cung quy”. Khi đã được chọn làm phi tần, tất cả đều phải tham dự vào một cuộc chiến “tranh sủng”, cho dù là được sủng ái hay phải tranh giành để được sủng ái thì cũng đều gam go, ác liệt và nguy hiểm không kém gì chiến trường, thậm chí cũng phải đổi cả tính mạng.
Trong cuộc chiến này, các phi tần đều phải sử dụng đủ các thủ đoạn, các kỹ xảo để được hoàng thượng để mắt đoái thương. Những việc này cũng lấy đi của họ rất nhiều thời gian, trí lực và cả những giọt nước mắt cay đắng, thậm chí có cả đổ máu. Ở hậu cung, có một nơi chuyên quản lý phi tần được gọi là phòng Kính sự. Phòng này trực thuộc và chịu sự quản lý trực tiếp của phủ Nội vụ. Nhiệm vụ quan trọng nhất chính là quản lý, ghi chép và theo dõi việc hoàng thượng lâm hạnh các phi tần trong hậu cung.
Công việc này sẽ do các thái giám chuyên trách ở phòng Kính sự trực tiếp đảm nhiệm. Mỗi lần, khi một phi tần được lâm hạnh, thái giám tổng quản của phòng Kính sự đều ghi chép cụ thể tỉ mỉ ngày, tháng, năm, giờ giấc và tên phi tần để làm bằng chứng đối chứng trong trường hợp nếu hậu phi đó có được vinh hạnh mang long thai.
Các phi tần, mỹ nữ chỉ được coi là "món đồ chơi" của hoàng đế |
Quy trình thị tẩm cũng rất phức tạp. Hoàng thượng sẽ đến hành cung trước. Sau khi lên giường, chăn sẽ được đắp đến đầu gối, để lộ phần chân ra ngoài. Phi tần “hầu hạ” hoàng thượng cũng sẽ bắt đầu từ phần chân lộ ra. Phi tần nào được chọn, trước khi đến hành cung phải khỏa thân hoàn toàn. Thái giám phụ trách sẽ quấn nàng ấy vào tấm chăn, sau đó vác đến hành cung.
Sau khi mọi việc xong xuôi, thái giám sẽ hỏi ý kiến hoàng đế. Nếu hoàng thượng nói giữ lại (tức muốn để nàng phi tần đó có cơ hội mang long thai) thì tổng quản sẽ ghi chép chi tiết tên tuổi phi tần, và ngày giờ lâm hạnh. Nếu hoàng thượng không muốn giữ lại, thái giám tổng quản sẽ đi tìm phi tử, bấm vào huyệt vị ở vùng eo bụng cho “long tinh” chảy hết ra ngoài để tránh không mang thai . Nếu biện pháp này vẫn không tránh được việc mang thai thì khi phi tần có thai sẽ phải làm thủ thuật nạo hút. Chính vì thế nếu không được ghi chép vào sổ sách chuyện giường chiếu thì phi tần có cố giữ thai cũng chả có ích gì.
Do hậu cung quá nhiều giai nhân nên nhiều khi triệu hạnh cũng là việc khiến hoàng thượng đau đầu. Chính vì thế có nhiều ông hoàng đã nghĩ ra rất nhiều chiêu quái đản để chọn phi tần lâm hạnh. Ví dụ như tung xúc sắc, dùng xe dê, bắn mũi tên... để chọn phi tần. Cho dù có lọt hay không lọt vào mắt hoàng đế, những mỹ nữ này cũng phải ở lại trong cung làm cung nữ cho tới 60 tuổi, rồi sau đó bị tuẫn táng theo vua hoặc xuất gia làm ni cô.