Nhục nhã ê chề vì yêu đương qua mạng

Hơn 1 tháng trôi qua kể từ cái đêm ác mộng ấy, nhưng tôi vẫn không khỏi sợ hãi khi nghĩ đến. Nhiều đêm tôi mơ ngủ, cảnh tượng hãi hùng ấy lại hiện lên…

Nhục nhã ê chề vì yêu đương qua mạng

Chia sẻ câu chuyện của mình lên đây, tôi hy vọng các bạn nữ sẽ tỉnh táo và cảnh giác hơn, đừng cả tin như tôi, có ngày rước họa vào thân.

Tốt nghiệp cao đẳng Sư phạm mầm non, tôi về quê gửi hồ sơ xin việc rồi quay lại thành phố kiếm việc làm thêm.

May mắn xin được vào một trường mầm non tư thục ngay gần nhà trọ, lương không cao, nhưng được cái công việc nhàn nhã, lại đúng ngành học nên tôi ưng ý lắm.

Chỉ làm hành chính nên tôi có khá nhiều thời gian rảnh rỗi. Vì chẳng có bạn bè nhiều nên buổi tối tôi rất ít đi chơi mà thường ở nhà lên mạng chat chit, chơi facebook hay xem phim giết thời gian.

Một ngày, đang lướt face thì bỗng có một nick lạ nhảy vào kết bạn. Tôi tò mò xem trang cá nhân, hóa ra là một anh chàng trông khá điển trai, lịch thiệp. Xem thông tin, thấy anh ta đang làm ở sàn giao dịch bất động sản. Tôi lập tức đồng ý.

Chưa đầy 1 phút sau, nick lạ đó nhắn tin cho tôi, qua một hồi chuyện trò, tôi thấy Hùng (tên anh) là người khá hài hước, vui vẻ, chúng tôi nói chuyện khá hợp gu.

Sau một thời gian chuyện trò qua mạng, tôi và anh trao đổi số điện thoại với nhau. Hơn 1 tháng trời nhắn tin, gọi điện thâu đêm suốt sáng, anh hẹn gặp tôi. Sau một hồi do dự, tôi đồng ý. Dù sao cũng cùng trong thành phố, chẳng quá xa xôi gì, biết đâu tôi với anh lại có duyên gì với nhau, tôi đã từng ôm mộng như thế trước buổi hẹn đầu tiên.

Cuộc gặp đầu tiên diễn ra tại một quán cà phê nhỏ gần chỗ tôi ở. Nhìn thấy anh, tôi thấy tim mình rung lên những thổn thức không kiềm chế được. Ngoài đời, anh còn phong độ, lịch lãm và ga lăng hơn rất nhiều. Hôm đó, Hùng đã tặng tôi một bó hoa rất đẹp, lâu lắm rồi chẳng có ai tặng hoa cho tôi như thế. Uống cà phê, chuyện trò một lát, Hùng rủ tôi đi xem phim. Sau đó, Hùng đưa tôi về tận nhà, không quên bày tỏ niềm vui khi được đi chơi cùng tôi, anh nói muốn được gặp tôi nhiều hơn nữa.

Sau hôm đó, tôi và anh nói chuyện thân mật hơn rất nhiều. Thú thực, tôi có tình cảm với anh, tôi thích Hùng. Qua cách chuyện trò của Hùng, tôi biết anh cũng có ý với tôi.

Mô tả ảnh.
Nhục nhã vì yêu đương qua mạng (Ảnh minh họa)

Hôm đó vừa đi làm về, Hùng gọi điện rủ tôi đi sinh nhật với anh. Tôi đồng ý không chút do dự, thậm chí, tôi còn đầu tư đi trang điểm, làm tóc ở cửa hàng. Hùng đến đón tôi, ánh mắt anh lộ rõ vẻ mê mệt khi thấy tôi.

Hùng đưa tôi đến một quán bar. Vì chưa đến những nơi như này bao giờ nên tôi cảm thấy lo lắng và sợ hãi. Hùng nói tôi đừng sợ, ở đây toàn anh em thân thiết với anh thôi. 

Theo Hùng vào trong, tôi thấy ngoài anh ra, chỉ có 3 người nữa, tất cả đều là đàn ông. Hùng giới thiệu tôi là bạn gái của anh. Ngồi được một lát thì một anh bạn Hùng rót rượu, anh ta ép tôi uống, bảo coi như lần đầu gặp mặt chào hỏi nhau. 

Tôi từ chối, bảo không biết uống rượu. Hùng ghé vào tai tôi, nói nhỏ: “Em cứ uống đi, rượu nhẹ lắm, mà có anh đây rồi, không phải lo”. Tôi miễn cưỡng uống một ngụm nhỏ, không để ý tới ánh mắt khác lạ của đám đàn ông xung quanh.

Chỉ 5 phút sau, tôi cảm thấy buồn ngủ, 2 mắt cứ díu lại, thế rồi tôi ngất lịm đi…

Tôi không ngờ rằng, trong ly rượu đấy có thuốc ngủ. Hùng là tên lưu manh chuyên đi lừa những cô gái nhẹ dạ cả tin như tôi. Anh ta bày sẵn kế hoạch này để đưa tôi vào tròng.

Tôi không biết mình bị đưa đi đâu, nhưng đến sáng hôm sau mơ màng tỉnh dậy. Tôi choáng váng khi thấy trên người không còn một mảnh vải che thân, xung quanh là Hùng và 3 gã bạn của anh ta. Tôi hoảng loạn, vơ vội quần áo định tháo chạy. Nhưng Hùng tỉnh dậy, anh ta kéo tôi lại, cùng với mấy người kia. 4 gã đàn ông và một đứa con gái đang khóc lóc, kêu gào thảm thiết trong nỗi sợ hãi cùng cực.

Xong việc, 4 gã đàn ông bỏ đi, chỉ còn tôi nằm rũ như cái xác không hồn trên chiếc giường chăn đệm nhàu nát. Cảm giác hoảng loạn, tủi nhục, ê chề khiến tôi chỉ muốn cắn lưỡi mà chết ngay lúc ấy.

Hơn tiếng sau, vì người ngợm đau đớn, quần áo thì bị xé rách tơi bời, tôi gọi điện cho đứa bạn cùng phòng đến đưa về.

Về đến phòng, tôi như rơi vào trạng thái mất trí, không nói năng được câu nào, tôi chui vào nhà tắm, vừa khóc vừa cào cấu đến rách cả cơ thể mình, vẫn còn nguyên cảm giác nhơ nhớp trên thân thể.

Từ hôm ấy, tôi lúc nào cũng rơi vào trạng thái hoảng loạn, cứ nghe thấy tiếng động mạnh cũng đủ giật mình sợ hãi. Đêm ngủ, cứ nhắm mắt vào, cơn ác mộng hôm ấy lại hiện lên. Tôi như cuồng dại, muốn phát điên… Trời ơi, giá tôi không ngu dại cả tin như thế thì đâu ra nông nỗi này…

Theo phunutoday

Tin tiêu điểm

Đừng bỏ lỡ