Ông nhìn nhận thế nào về một số vụ việc bạo lực học đường xảy ra gần đây, trong đó có một số vụ việc giáo viên đánh học sinh hay sử dụng hình thức xử phạt học sinh chưa phù hợp?
Chúng ta phải nhìn một cách tổng thể trên toàn đất nước chứ đừng biến cái cá thể, điểm nóng để thành bản chất, rồi quy chụp mà oan cho các thầy cô giáo. Một vài trường hợp, không phải là hiện tượng phổ biến thì chúng ta phải đánh giá hết sức khách quan, hết sức bình tĩnh và xem xét việc này trong quá trình phát triển xã hội.
Có thể thầy cô giáo nóng nảy, đánh học sinh nhưng sau khi đánh xong có thầy cô giáo nào không ân hận hay không? Tuy nhiên, qua đó cũng cho chúng ta một bài học về tính kiên nhẫn của thầy cô. Đây cũng là một vấn đề đặt ra trong quá trình đào tạo sư phạm, phải làm sao đào tạo được các thầy cô giữ được chữ “nhẫn” và sự bình tĩnh trước học sinh; phải dùng các biện pháp để giáo dục tích cực để cảm hóa học trò.
Tôi cho rằng, công tác tuyên truyền của chúng ta cần phải được nghiên cứu rất kỹ và không nên đổ hết lên ngành giáo dục.
Đại biểu Bùi Sỹ Lợi trao đổi với báo chí bên lề Quốc hội |
Theo ông, đâu là nguyên nhân dẫn tới tình trạng bạo lực học đường?
Vấn đề bạo lực học đường có rất nhiều nguyên nhân. Trong đó, có nguyên nhân chủ quan và khách quan.
Nguyên nhân đầu tiên là từ phía học sinh. Các em đang trong quá trình phát triển nhạy cảm nên phải rèn luyện để các em đi đúng định hướng.
Hai là nhà trường, làm sao để giáo dục đi trước và định hướng trước một bước. Làm sao để các em tuân thủ nội quy, quy trình của nhà trường, bởi rèn luyện ở trong nhà trường là rất quan trọng.
Thứ ba là gia đình. Nhiều gia đình con về thi điểm kém thì gây áp lực lên con. Lẽ ra phải động viên con hôm nay con học kém thì mai phải cố gắng lên thì đó chính là động lực cho đứa trẻ.
Thứ tư là xã hội. Chúng ta phải công bằng với học sinh và giáo viên; phải động viên các thầy, cô để họ hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình.
Mong báo chí, truyền thông rất khách quan trong đánh giá thầy cô, đánh học trò. Không coi đó là điểm nóng, là vấn đề xã hội mà chỉ là cá biệt.
Có hai luồng ý kiến, một là các thầy cô có được dùng bạo lực với học sinh, vấn đề là ở mức độ nào, coi đây cũng là một phương pháp giáo dục. Hai là tuyệt đối không được dùng bất kỳ một hình thức nào cũng cho thấy sự bất lực của thầy cô giáo. Ý kiến của ông thế nào?
Tôi cho rằng, cả hai ý kiến đều chưa đúng. Thứ nhất, dùng bạo lực với học sinh là không được. Thứ hai là chỉ nhẹ nhàng cũng không được. Mà điều cơ bản ở đây là khi các em có vi phạm phải giáo dục, răn đe, chấm điểm các em về mặt đạo đức.
Giáo viên cần kết nối với gia đình để giáo dục. Đưa ra kiểm điểm trước tập thể học sinh để rút ra bài học và các em đóng góp ý kiến cho nhau. Còn chuyện đánh, bạt tai, đuổi ra khỏi lớp thì theo tôi đó là tối kiến chứ không phải là sáng kiến. Bởi vì các cháu là học sinh, đuổi các em ra khỏi trường, khỏi lớp một tuần, 1 tháng thì các em còn theo kịp được kiến thức hay không? Trong giáo dục không cho phép như thế.
Đánh đập không được, quỳ không được, tất cả các hình thức đụng chạm vào thân thể vào học sinh đều không được phép. Nhưng chúng ta phải áp dụng hình thức chấm điểm, đưa ra tổ kiểm điểm.
Xin cảm ơn đại biểu!