Câu chuyện tập Thiền thuyết phục cả Hội đồng tuyển sinh
Trong thư chúc mừng trúng tuyển, Giám đốc Tuyển sinh của Dickinson cho biết Dũng được chọn vì hồ sơ của em tỏ ra vượt trội trong hàng nghìn hồ sơ ứng tuyển vào Trường. Dũng đạt điểm SAT 1470/1600, IELTS 8.0.
Nhưng điều gây ấn tượng đặc biệt với Ban Tuyển sinh Dickinson là bài luận kể về hành trình vượt lên những giới hạn của bản thân qua trải nghiệm độc đáo với Thiền của Dũng.
Đối với Dũng, đó là một “hành trình đầy khó khăn, với những khoảnh khắc tôi chỉ muốn từ bỏ nhưng sau cùng lại trở thành chuyến du hành kì diệu vào tâm trí bản thân”.
Trong thư chúc mừng, Giám đốc Tuyển sinh của Trường Dickinson cho biết, hội đồng rất tâm đắc với chia sẻ của Dũng trong bài luận:
“Áp lực nhất thời và những thói quen xấu thật khó để vượt qua, nhưng chừng nào mà con người luôn không ngừng nỗ lực một cách có ý thức để xây đắp những thói quen đúng đắn cũng như kiềm chế trước những thói xấu, bộ não dần dần sẽ hành động theo điều đúng”.
“Đối với chúng tôi, em không chỉ là một trong vài trăm sinh viên được nhận vào học ở Dickinson niên khoá 2023. Em là một sinh viên tài năng và độc đáo, người sẽ có cơ hội để tạo nên sự khác biệt trong cộng đồng của Dickinson và trong thế giới rộng lớn hơn ngoài kia”, thư chúc mừng viết.
Ước mơ theo đuổi sự nghiệp giáo dục
Đối với các thầy cô Trường THPT Chuyên Hà Tĩnh, thành tích của Dũng không phải là điều ngạc nhiên khi cậu học trò từ lâu đã gây ấn tượng không chỉ bởi năng lực học tập xuất sắc mà còn vì tư duy độc lập, tính bền bỉ khi theo đuổi mục tiêu và tinh thần ham học hỏi.
“Dũng luôn đam mê truy cầu những tri thức mới mẻ. Em ấy luôn tìm cơ hội để thảo luận với tôi về những phương pháp học mới mà em tự khám phá và thử nghiệm, với ước mơ rằng một ngày nào đó em sẽ giúp những học sinh khác học tốt hơn.
Điều tôi thích nhất khi dạy Dũng là em không bao giờ sợ hãi phải bày tỏ quan điểm của mình cũng như luôn luôn tìm kiếm phản hồi từ người khác, cho dù là những nhận xét không mấy êm tai.
Tôi không bao giờ e ngại khi chỉ ra những điểm yếu trong các lập luận của Dũng, bởi vì tôi biết em sẽ vẫn tràn đầy năng lượng và kiên trì trong việc chỉnh sửa và hoàn thiện các ý tưởng của mình”, thầy Trần Văn Trung - giáo viên chủ nhiệm năm lớp 11 và 12 của Dũng nhận xét.
Là học sinh chuyên Anh, từng giành giải Ba kì thi Học sinh giỏi Tiếng Anh toàn quốc năm lớp 11 nhưng Dũng không “học lệch”, chỉ tập trung vào môn chuyên như lựa chọn của nhiều bạn.
Thầy Lê Mạnh Cường, giáo viên Vật lý vẫn nhớ về cậu học trò “dám đứng lên hỏi những câu tưởng như ngu ngốc"chỉ để hiểu sâu thêm về bài học.
"Em không chấp nhận cách học truyền thống trong nhà trường là học thuộc công thức mà luôn đòi hỏi phải hiểu được bản chất của chúng. Trong nhiều giờ học, tôi chứng kiến cách Dũng bông đùa hài hước về vật lý để khuấy động không khí học tập. Nhiều bạn học của em dần dà đã thay đổi thái độ từ “học vì điểm” sang “học để làm chủ môn Vật lý”.
Dũng chia sẻ: “Em luôn cảm thấy hệ thống giáo dục hiện tại khiến nhiều học sinh bị lạc lối trong việc xác định mục tiêu thực sự của việc học tập. Có nhiều bạn đang học cho bố mẹ, cho nhà trường thay vì học cho chính mình.
Em tin rằng học sinh cần phải phát triển khả năng tự ý thức và cống hiến chứ không nên ỷ lại hoàn toàn vào giáo viên trong việc tìm kiếm động cơ học tập. Em tin rằng một môi trường giáo dục phù hợp phải là môi trường có thể khuyến khích trí tò mò và tinh thần sáng tạo.”
Chọn ngôi trường theo mô hình giáo dục khai phóng, Dũng hi vọng mình sẽ có cơ hội được “mở rộng chân trời tri thức, phá vỡ những giới hạn của bản thân để trang bị cho mình những hiểu biết sâu sắc về cuộc sống, về con người xung quanh”.
Dũng tin rằng nền tảng giáo dục khai phóng sẽ chuẩn bị cho em một hành trang để theo đuổi sự nghiệp xây dựng “ngôi trường trong mơ” cho các bạn trẻ Việt Nam, nơi họ sẽ được ươm dưỡng lòng ham hiểu biết, óc sáng tạo, tinh thần bền bỉ và khát khao học tập suốt đời cho bản thân và cho cộng đồng.
Ngoài học tập, Dũng ham mê làm phim. Trong mọi sự kiện của Chuyên Hà Tĩnh, từ các hoạt động câu lạc bộ tiếng Anh cho đến các trận đấu bóng đá, Dũng luôn có mặt, quay phim rồi miệt mài dựng thành các clip để đăng tải lên chia sẻ trên kênh Youtube của trường.
Bài luận giành học bổng của Hà Việt Dũng
I once googled the images of meditation and popped out were pictures of people sitting flat on the ground of the hills, the seashores or the grass fields with perfect postures. Sky"s gradient beams of light were shining delicately, composing such peaceful, soothing scenery. Well, my meditation bore no resemblance to those pictures. Instead, it had been a hard-fought but immensely rewarding journey of exploration into the greater depth of my mind.
My first attempt to meditate occurred when I was twelve. Quietly sitting flat on the ground, I put my hand on my knees and counted my breaths. Somehow, I lost count usually around the twentieth inhales. The next thing I knew was that my thighs’ muscles began to sing a painful song. Time lasted to infinity, and as the pain climaxed, I had no other choice but to stop meditating. I looked at my watch: 3 minutes.
I withdrew from meditation for a few years because my wandering mind and my plumb body seemed unsuited for it. However, growing up in a Buddhist family, I gained enthusiasm for meditation once again when my father, mother and eventually brother started meditating. Having acknowledged the hardship of meditation, I asked for an experienced Buddhist to help me practice it every evening. I was excited, looking forward to the future with optimism.
After a few days, I couldn"t regret my decision more. Sitting with my leg crossed and my back straightened, the pain traveled in my thighs like a goldfish swimming playfully from left to right, quickly then slowly. But as the goldfish gradually grew into a humongous whale, I just wanted to cry. I started to be afraid of meditation, yet I desired to challenge myself. Slowly, the duration of my meditation sessions was longer, from 15 to 20, then 25 minutes.
30 minutes, however, seemed out of my reach. But in one evening when I was struggling to earn an extra five-minute, my first insight into my mind was born. I remembered sitting with immense body tension, as if I had a feeble back of an old man and the pressured legs of Atlas, desperately wanting to give up. But amid the chaos of my body and mind, my brain, without my command, projected a crystal clear image of my legs uncrossing, tempting me with a heaven-like feeling. Suddenly, I realized that underlying my desire to give up situated a mechanic of my mind reacting to the pain, which suggested me what to do based on the senses" experience. At that moment, I smiled the most distorted, but the happiest smile of my life.
Like most animals, I averse being stung, beaten, or hurt, and thus avoiding the pain became my habit. Time after time avoiding it, that habit became an instinct ingrained into my brain. Slowly, I identified the suggestions of my mind as myself, unconditionally and unthinkingly following its direction. However, through the tranquility of meditating, I slowly separated myself from the operation of my body. I realized that the pain was not too severe after all; it was my body’s reactionary responses that intensified it.
My father used to tell me: “You have to defeat yourself.” It sounds cliché, but only now do I understand what it means. Immediate pleasures and bad habits are difficult to overcome, but as long as people consistently make conscious efforts to create the right habits and abstain from malicious ones, the brain will slowly act to their advantages. The key is to make them understand that desires are built from habits – the repetition of actions from the tiniest to grandest, and not from people themselves.
Now, as I google "meditation" again, I can"t help laughing, because though my meditation was full of literal darkness, straining muscles and even tears, the light that shined in my mind was much more miraculous than any of those googled pictures could ever be.