Tôi năm nay 28 tuổi, đã lập gia đình từ năm 2010. Chúng tôi yêu nhau gần 1 năm thì làm đám cưới. Hiện hai vợ chồng đang sống chung cùng gia đình nhà anh.
Cuộc sống của tôi không được hạnh phúc khi suốt ngày hai vợ chồng cãi nhau vì những chuyện vụn vặt trong nhà. Gia đình chồng tôi lại có đến 3 cô em gái đang sống cùng. Tất cả đều đã quá lứa lỡ thì nhưng vẫn chưa lấy chồng. Đó chính là nguyên nhân khiến vợ chồng tô suốt ngày lục đục.
Bố chồng tôi lại suốt ngày say rượu, mỗi lần uống say lại đi khắp xóm, đi vào mỗi nhà người ta chuốc thêm cho một chén rồi khi về được đến nhà rồi thì chân loạng quạng, mới đến cổng đã chửi đổng hết người này người khác. Sống cùng một nhà với con người như thế, nhiều lúc tôi như muốn phát điên theo và lại lo sợ con tôi lớn lên sẽ bị ảnh hưởng về tâm lý.
Chưa hết, chồng tôi là con trai độc đinh, sau có 3 cô em gái. Tôi về làm dâu được mấy hôm bọn nó bắt đầu soi mói, bới móc đủ điều. Có lúc bọn nó còn nói thẳng tôi không bằng với người yêu cũ của chồng tôi. Có lúc bọn nó còn săm soi quần áo, váy vóc tôi mặc đi làm mặc dù cùng là phụ nữ với nhau.
Nhiều lúc tôi như muốn phát điên khi sống chung một nhà với những con người lạnh lùng, thích soi mói, bẩn tính, thô thiển đó. Ảnh minh họa.
Đã thế, 3 đứa có mỗi một đứa có việc đi làm còn lại 2 đứa ở nhà chơi không nhưng chẳng bao giờ bọn nó động tay động chân vào bất cứ việc gì. Ngày nào chúng cũng chờ chị dâu về làm, từ cắm cơm, nấu ăn phục vụ cho cả nhà 8 miệng ăn.
Quần áo tắm xong chúng để nguyên trong chậu chờ chị dâu tối về giặt. Nhà chồng tôi nghèo chưa có máy giặt nhưng có kiểu tất cả tấp đống lại chờ một người giặt là tôi. Đến cả bát đũa ăn xong là chúng chùi mép tót lên ghế xem ti vi để một mình tôi dọn rửa. Nhiều khi về nhà chồng sống tôi cứ lầm mình làm osin không công cho họ.
Mệt mỏi cả ngày đi làm thì chớ, tối về vừa chăm con vừa phục dịch cả nhà chồng, bố chồng lại như vậy nên càng ngày tôi càng hay cáu ghắt. Tôi cáu luôn với cả chồng nên chúng tôi cãi nhau càng nhiều. Nhưng, thấy vợ chồng cãi nhau mấy đứa em chồng tôi lại thấy vui, hào hứng cổ vũ anh đánh chị dâu.
Nhiều lần, về nhà đang nấu nướng tôi còn nghe được lời hai đứa lớn đứng ton hót kể tội chị dâu với anh trai, rồi bịa đặt tôi cặp kè với trai làng để chồng tôi nổi đóa vào đánh tôi. Tình cảm của tôi với chồng đến bây giờ là con số 0 chỉ vì những điều đau lòng đó. Chồng thấy vợ vất vả đi làm cả ngày không quát mấy đứa em giúp chị dâu thì thôi, đằng này còn hùa theo chúng bắt nạt vợ.
Có lần, chỉ vì một bát nước mắm tôi cho thêm vài lát ớt vào để tiếp khách chồng đến chơi, nhưng đứa em út bị dạ dày không ăn được, thế mà cả ba đứa xúm vào chửi tôi là lên kế hoạch giết em chồng. Tôi mệt mỏi đã đành, tức điên lên một mình đứng chửi lại 3 đứa. Dĩ nhiên, một mình tôi không thể át lại ba cái miệng ngoa ngoắt được rồi. Khách chồng thấy thế vội cáo có việc bận ra về. Còn chồng tôi không rằng chạy xuống chửi tôi không ra gì. Đến lúc này thì tình cảm của tôi với gia đình đó đã cạn kiệt rồi.
Tôi càng mong được thoát ra khỏi căn nhà đó càng sớm càng tốt. Thế nhưng còn con tôi, đi rồi thì nó lại thiếu cha nên tôi đành nhắm mắt sống tiếp đến bây giờ.
Cuộc đời tôi mỗi ngày chỉ vui khi trong mấy tiếng đi làm ở cơ quan còn về nhà như trở lại địa ngục. Sống cùng những con người lạnh lùng không có hiểu biết, em chồng thấy chị dâu mặt lạnh băng không chào, chồng cứ nhìn thấy vợ là hậm hực quát tháo đòi đánh. Tất cả khiến cuộc tôi ngày càng rơi vào bi kịch tối tăm.
Thế nhưng, việc vừa rồi khiến tôi không thể chịu đựng thêm được nữa. Mâu thuẫn lần này từ chồng tôi chứ không phải mấy cô em chồng ghê gớm. Hôm đó, nhà chồng có giỗ, tôi đã xin nghỉ làm ở nhà làm cỗ mời khách. Chỉ vì đồ xôi nhưng nạo dừa không mịn nên trộn vào lôm côm, mấy cô em chồng lại đứng chê bai. Tôi tức quá nên có đối đáp lại mấy câu, không rõ bọn nó mách lẻo với chồng tôi như thế nào mà khi khách khứa về hết, chồng tôi uống là ngà kéo tôi xuống nhà chửi.
Anh chửi bố mẹ tôi không biết dạy con để tôi đến mâm cỗ giỗ nhà chồng không biết làm. Anh chê tôi kém cỏi rồi buông một câu: “Biết thế này ngày trước tao lấy con Trang thì đời tao đã không khổ thế này”.
Nghe chồng tôi nói câu đó xong, tôi uất nghẹn không nói năng gì vào thu dọn đồ rồi đưa con về ngoại. Bây giờ, 1 tuần đã trôi qua nhưng gia đình nhà họ vẫn chưa liên lạc, thậm chí còn ra ngoài đặt điều nói xấu tôi và bố mẹ đẻ tôi.
Đến giờ, sau 5 năm chung sống, từ yêu tôi chuyển sang hận chồng và hận cả nhà chồng. Tôi đã biết đơn ly hôn nhờ người gửi sang cho chồng tôi ký nhưng đến bây giờ vẫn chưa thấy gửi lại. Nếu như anh ta không ký, tôi sẽ đơn phương gửi đơn xin ly hôn ra tòa. Tôi không thể sống tiếp cùng những con người ghê gớm đó nữa.