Thấu hiểu hơn ai hết cảnh nghèo khó, vất vả của học sinh vùng cao, cô đã chắt chiu, tiết kiệm từ khoản thu nhập của gia đình để hàng năm hỗ trợ gạo, cứu đói cho các em học sinh trong trường.
Chở gạo cứu đói mùa giáp hạt
Ra trường năm 1987, cô Duyên về công tác ở Trường Tiểu học Chiềng Khoang, huyện Quỳnh Nhai, tỉnh Sơn La. Từ năm 2001 cô chuyển công tác về Trường Tiểu học Muổi Nọi, huyện Thuận Châu.
Muổi Nọi khi ấy có khoảng 300 học sinh từ lớp 1 đến lớp 5. Mỗi khối 2 lớp. Sĩ số lớp từ 20 - 35 em. Ở đây, cứ đến mùa giáp hạt, các em phải bỏ học lên nương nên số học sinh cứ giảm dần theo ngày tháng. Tình trạng này liên tục xảy ra trong nhiều năm qua khiến các nhà quản lý giáo dục không khỏi đau đầu. Hầu hết các thầy cô và Ban Giám hiệu nhà trường luôn trong tình trạng“ đứng ngồi không yên” vì thực trạng này đã trở thành nỗi lo, là bài toán nan giải.
Thương học trò, cô Duyên trăn trở phải làm gì đó để giúp các em học sinh, để con đường đến với con chữ của học trò nghèo nơi đây không bị gián đoạn, bớt gian nan, gập ghềnh hơn.
Năm 2004, cô Duyên đã bàn bạc với gia đình trích một phần thu nhập để giúp đỡ các em. Không ngờ, chồng cô rất tán thành và ủng hộ quyết định của cô. Từ năm 2004 - 2009, cứ vào tháng 3 hàng năm – tháng thường xuyên xảy ra đói giáp hạt, vợ chồng cô lại cho xe chở một tấn gạo lên Muổi Nọi giúp đỡ các em học sinh trong trường. Số gạo này cô đã chia ra thành hơn 200 trăm suất quà, tương ứng với số học sinh nghèo của trường.
Một món quà tuy không lớn nhưng vô cùng ý nghĩa trong những ngày đói giáp hạt. Quan trọng hơn, từng hạt gạo trắng trong, thơm thảo còn chứa đựng cả tấm lòng bao dung, chia sẻ và tình yêu thương của gia đình cô giáo Duyên. Tình cảm đó cũng đủ lớn để các bậc phụ huynh học sinh cảm nhận được, từ đó động viên con em mình đến trường đều đặn hơn, quan tâm tới việc học của con cái hơn.
Cô Duyên tâm sự, nhìn những ánh mắt trong veo của các em học sinh, những khuôn mặt còn lấm lem bụi đất vẫn rạng rỡ nụ cười hồn nhiên khi đón nhận món quà nhỏ khiến trong lòng cô trào dâng niềm hạnh phúc, thương mến.
Khơi dậy ngọn lửa yêu thương
Việc làm của cô giáo Duyên đã khơi dậy ngọn lửa yêu thương trong lòng các thầy cô giáo trong nhà trường. Chi bộ, Ban Giám hiệu nhà trường đã đưa ra rất nhiều giải pháp nhằm ngăn chặn học sinh bỏ học, giúp đỡ các em học sinh nghèo trong mùa giáp hạt. Nhiều tấm chăn, quần áo, sách vở, đồ dùng học tập và cả những thùng mì tôm… của các thầy cô giáo trong nhà trường được trao tặng cho các em.
Không những thế, cô Duyên cùng các đồng nghiệp của mình đã đến từng bản, gặp gỡ từng nhà, rà từng học sinh để vận động phụ huynh cho con em mình ra lớp. Gia đình học sinh ở vùng cao còn nhiều khó khăn, cái ăn chưa đủ nên không phải phụ huynh nào cũng coi trọng việc học. Nhờ được tuyên truyền, nhiều người dân đã dần hiểu được tầm quan trọng của việc học chữ, giúp con em họ có kiến thức để sau này có cơ hội thoát nghèo.
Sự tâm huyết của cô và các đồng nghiệp đã được nhiều người dân thấu hiểu và ghi nhận. Tình cảm ấy đã lay động suy nghĩ của nhiều bậc phụ huynh học sinh. Nhiều gia đình dù hoàn cảnh khó khăn đã có ý thức cho con đến trường không nỡ bắt các em ở nhà lao động, quan tâm hơn, nhắc nhở các em đến trường nhiều hơn...
Những nỗ lực trong việc “gieo” con chữ cho học sinh vùng cao của cô giáo Duyên và nhà trường đã được bù đắp xứng đáng. Nếu như những năm trước, mỗi năm số học sinh Trường Tiểu học Muổi Nọi bỏ học lên tới mấy chục em, thì từ năm 2005 con số này ngày càng giảm dần. Năm học 2008 - 2009, cả trường chỉ còn 1 học sinh bỏ học. Đến nay, hàng năm trường không còn học sinh nào bỏ học nữa. Trong thành quả chung đó có đóng góp không nhỏ của cô Duyên. Cô giáo Duyên đã cùng với các đồng nghiệp giúp học sinh vượt qua những ngày tháng gian khổ, đói rét, thiếu thốn để giờ đây nhà trường là nơi thu hút con em dân tộc thiểu số vùng cao hăm hở đến lớp.