Cuối cùng tôi cũng trả được mối hận cách đây 5 năm em chồng đã làm với tôi

Cuối cùng, cô ta cho tôi vay 500 nghìn nhưng toàn là tiền lẻ 1 nghìn, 2 nghìn. Đã vậy khi đưa cho tôi, cô ta còn cố tình làm rơi xuống đất để tôi phải nhặt nhạnh từng đồng.

Cuối cùng tôi cũng trả được mối hận cách đây 5 năm em chồng đã làm với tôi

Tôi sinh ra đã phải chịu vô số thiệt thòi. Là con ngoài giá thú, tôi bị mẹ ruồng rẫy, đẩy cho gia đình bác ruột nuôi. Gia đình bác tôi chẳng giàu có gì, có thêm tôi, họ nghèo càng thêm nghèo. Nuôi tôi ăn học đã là quá sức với họ. Vì thế, lúc tôi đi lấy chồng, ngoài 2 triệu dắt túi thì họ không cho tôi thêm thứ gì.

Đến nhà chồng với 2 bàn tay trắng, tôi bị cô em chồng khinh ra mặt. Cô ta lấy được chồng giàu nên lên mặt với tôi. Bản thân tôi cũng biết thân biết phận, biết mình chẳng có tiền, thấp cổ bé họng nên không bao giờ gây sự với cô ta.

Tôi còn nhớ thời điểm ấy, vợ chồng tôi mới cưới nên kinh tế còn khó khăn lắm. Chồng tôi lên thành phố đi làm, hôm vợ gần đẻ thì về và mang tiền về cho tôi đi đẻ. Nào ngờ anh bị móc túi trên xe, về nhà nhìn thấy vợ, anh chỉ biết ôm tôi mà khóc và nói đã mất tiền.

Bất đắc dĩ, tôi đành phải sang nhà em chồng vay tạm. Khi ấy em chồng tôi cũng đang mang bầu. Đúng lúc có người đến mua hàng, cô ta bắt tôi trèo lên gác lấy thùng hàng xuống cho cô ta đếm tiền. Tôi nghĩ đến con nên cắn răng trèo thang rồi vác thùng hàng xuống.

Trưa ấy về nhà, tôi không nuốt nổi miếng cơm xuống bụng. (Ảnh minh họa)

Trưa ấy về nhà, tôi không nuốt nổi miếng cơm xuống bụng.

Cả một buổi sáng, cô ta xoay tôi như chong chóng. Cuối cùng, cô ta cho tôi vay 500 nghìn nhưng toàn là tiền lẻ 1 nghìn, 2 nghìn. Đã vậy khi đưa cho tôi, cô ta còn cố tình làm rơi xuống đất để tôi phải nhặt nhạnh từng đồng.

Trưa ấy về nhà, tôi không nuốt nổi miếng cơm xuống bụng. Vừa ăn cơm, nước mắt tôi vừa rơi lã chã. Đúng là tôi nghèo khổ, nhưng tôi thề sẽ không để mình bị sỉ nhục như vậy thêm một lần nào nữa. Sinh con xong, tôi quyết định cùng con lên thành phố cùng chồng lập nghiệp.

Kể ra những nỗi vất vả của tôi thì dài dòng lắm. Tôi đi làm công nhân, ngoài ra còn nhận thêm việc về nhà làm. Lúc đi làm, tôi siêng năng cần cù nên được lên làm quản lý. Khi đã có tay nghề, tôi quyết định vay mượn, thậm chí có chiếc xe máy cũng mang ra bán để đầu tư mở một xưởng may nhỏ.

Tôi nghĩ, mình đã dạy cho cô ta một bài học. (Ảnh minh họa)

Tôi nghĩ, mình đã dạy cho cô ta một bài học.

Tôi làm ăn có uy tín, thành phẩm lại tốt nên được nhiều người ủng hộ. Nhờ đó mà cuộc sống trở nên khấm khá hơn. Còn em chồng tôi thì ngược lại. Trước đây nhà chồng cô ta giàu thật, nhưng chồng cô ta đam mê bài bạc nên nợ nần khắp nơi. Đến nỗi con đi viện cũng không có nổi một đồng dắt túi.

Một hôm tôi đang ở xưởng thì em chồng tìm đến. Ngập ngừng mãi cô ta mới dám mở lời vay tiền tôi. Thú thật tôi đã định sẽ bắt cô ta làm việc, rồi ném tiền xuống như trước kia cô ta từng làm với mình. Nhưng tôi chỉ làm đúng một việc, đó là đưa cho cô ta một hộp đựng tiền đủ các mệnh giá và để cô ấy đếm từng đồng tiền cho tới khi đủ 10 triệu.

Tôi nói thẳng là mình cho cháu, nhưng tôi cũng nhắc lại cái ngày cô ta ngồi chễm chệ trên ghế rồi sai khiến tôi làm việc thế nào. Không biết cô ta có ân hận không. Có điều tôi thấy cô ta khóc.

Bản thân tôi cũng thấy nhẹ lòng và không hổ thẹn với lương tâm. Tôi nghĩ bằng việc cho em chồng vay tiền, tôi đã dạy cho cô ta một bài học. Khi có tiền thì đừng nhìn người bằng nửa con mắt, vì ở đời không ai nói trước được bất cứ điều gì.

Theo Giadinh.net.vn

Tin tiêu điểm

Đừng bỏ lỡ