Trước đây, cứ đi làm về, anh Minh (47 tuổi, xã Đa Kia, huyện Bù Đăng, Bình Phước) chỉ tắm rửa rồi ngồi xem tivi, chờ vợ dọn bữa ăn. Giờ thì khác, sáng anh phải vội vã chuẩn bị cho con gái đi học mới đến chỗ làm. Chiều lại tất bật về đón con, nấu cơm, tắm rửa cho con. Đến tận khuya người cha ấy mới có chút thời gian cho mình và hồi tưởng lại cuộc hôn nhân đã qua.
Sau đám cưới vào năm 2001, anh Minh, chị Tuyến (khi đó đều 36 tuổi) rất mong con, nhưng chờ mãi chẳng thấy. Đi khám, được bác sĩ kết luận do mình, anh Minh rất buồn. Có vợ động viên, anh quyết tâm thực hiện hành trình tìm con.
Suốt hơn 10 năm, trải qua nhiều đau đớn, buồn vui và nước mắt, họ cũng nhận được tin vui. “Bế con gái trên tay, tôi hét lên vì vui. Mấy người trong phòng cứ ngơ ngác nhìn. Còn tôi, cảm giác được làm cha khi bước sang tuổi 40 đã lắm”, anh Minh kể.
Nhớ lại cảnh chồng hạnh phúc, chị Tuyến không giấu được những giọt nước mắt. “Anh lên mạng, hỏi hết các chị, các mẹ về cách chăm con, chăm vợ sau sinh. Đêm đi làm về mệt, nhưng anh ấy bắt vợ nằm nghỉ, còn mình thì giành bế con, thương lắm”, chị Tuyến nhớ lại.
Anh Minh cho biết, từ ngày chuyên tâm đi làm về lại nấu cơm cho con, anh mới biết được những vất vả của vợ. |
Con gái bước vào lớp một, chị Tuyến đi làm lại sau thời gian dài ở nhà mang thai, sinh và chăm sóc gia đình. Nhìn vợ dáng người thon gọn, diện những bộ cánh đẹp, anh Minh khó chịu. Ban đầu, anh chỉ bóng gió, cài định vị trên điện thoại, xe máy để theo dõi vợ mà không có kết quả. Sau đó, anh đến cơ quan vợ theo dõi, nhìn chị đứng gần, cười đùa với đồng nghiệp nam là anh ghen, đến dằn mặt người kia rồi chửi, xúc phạm vợ. “Cô ấy đẹp như vậy, đàn ông ai chẳng mủi lòng”, anh Minh nói.
Chị Tuyến giải thích các mối quan hệ kia chỉ là công việc bắt buộc. Chị cũng nhờ bố mẹ hai bên, chính quyền can thiệp nhưng không cải thiện, anh còn đánh vợ. Quá mệt mỏi và được bố mẹ chấp nhận, chị đưa con gái về nhà ông bà sống cũng chẳng thôi bị anh làm phiền.
Tháng 5 vừa qua, mặc chồng ra sức năn nỉ, hứa sửa sai, chị Tuyên cương quyết làm đơn ly hôn và được TAND huyện Bù Đăng (Bình Phước) chấp nhận. “Anh ấy khiếm khuyết về chuyện con cái tôi còn sẵn sàng chấp nhận, nắm tay anh ấy vượt qua. Còn ghen mù quáng như vậy thì không được. Chẳng nhẽ tôi đi làm mà đến nơi làm hết việc rồi về, không nói chuyện, giao tiếp với ai”, chị Tuyến tâm sự.
Với anh Minh, thời gian chị Tuyến về nhà bố mẹ đẻ hơn một năm qua là khoảng thời gian vô cùng khủng khiếp. Những ngày đầu, trong suy nghĩ của anh lúc nào cũng luẩn quẩn việc chị Tuyến đang tay trong tay, cười nói hạnh phúc với người đàn ông khác. “Ngồi giữa bóng đêm, tôi cứ hét lên, rồi tìm đến rượu, thuốc lá. Có lúc, tôi chạy xuống bếp cầm dao với ý định đi tìm cô ấy và kết liễu cuộc sống hai vợ chồng”, anh Minh kể. May mắn thay, ý định đó được người nhà ngăn lại.
Được chị đồng ý cho nuôi con vì bé học gần đó, anh chỉ biết vùi đầu vào công việc, chăm sóc con để quên chuyện buồn và những suy nghĩ bồng bột. “Đêm đến, nhìn con bé ngủ, nhớ về khoảng thời gian vợ chồng vui vẻ, tôi khát khao được quay lại. Cô ấy đã hy sinh vì tôi rất nhiều, vậy mà tôi lại tự tay xé rách hạnh phúc mình đang có”, anh đau khổ chia sẻ. Anh cũng tiết lộ đang làm việc để cho con gái một cuộc sống tốt và đã làm đơn kháng cáo xin hàn gắn gia đình. Ở phiên tòa tới, anh mong chị nguôi ngoai, tha thứ cho chồng để một lần nữa con gái được ở bên cha mẹ.
Một chuyên gia tâm lý của tổng đài 1080 cho biết, ghen như anh Minh là một bệnh, cần phải được điều trị bằng bác sĩ tâm lý. Những người này ghen từ những điều vô cùng nhỏ nhặt và không đáng, tuy nhiên, họ không bao giờ nhận mình sai, dù được phân tích. Phải đến khi bị bạn đời từ bỏ họ mới bừng tỉnh thì đã muộn.