Chúng tôi kết hôn với nhau khi anh đang làm nhân viên của một công ty quảng cáo, còn tôi là kế toán của công ty du lịch tư nhân. Sau kết hôn chúng tôi sống riêng trong căn hộ nho nhỏ mà bố mẹ mua từ trước.
Cuộc sống vợ chồng rất hạnh phúc, sau mấy tháng thì tôi mang thai con đầu lòng. Anh quan tâm yêu thương vợ con hết mực, tôi tự hào với cả nhà, với đồng nghiệp vì mình đã tìm được người chồng hoàn hảo. Năm năm sống cùng nhau đâu phải là một khoảng thời gian ngắn. Vậy mà giờ đây, anh một mực đòi li hôn, mấy tháng nay tôi sống trong nỗi buồn tủi mà chẳng biết nên làm gì.
Cách đây khoảng ba năm, chồng tôi bàn bạc với tôi mở công ty quảng cáo riêng. Thấy kế hoạch của chồng chu đáo, lại tích cực nên chúng tôi dồn hết vốn liếng, vàng cưới, tiền bạc để anh làm. Tôi tin tưởng anh tuyệt đối nên dù thời gian đầu làm ăn thua lỗ, tôi cũng không càu nhàu khó chịu. Trái lại vào những ngày cuối tuần, tôi gửi con cho mẹ đẻ để đến công ty giúp đỡ anh.
Thấy chồng gầy rạc đi vì phải chạy ngược chạy xuôi, tôi xót vô cùng. Thấy anh càng vất vả tôi càng thương anh nhiều hơn. Sau gần một năm công ty quảng cáo của chồng tôi đi vào ổn định. Dần dần nhân viên đông hơn, số tiền anh thu vào cuối năm cũng cao hơn.
Sau gần một năm công ty quảng cáo của chồng tôi đi vào ổn định. (Ảnh minh họa)
Ba năm qua, tôi lúc nào cũng tự hào về người chồng thành đạt của mình. Tôi cũng thôi chẳng quan tâm nhiều đến công việc của anh nữa. Nhưng cách đây mấy tháng vợ chồng tôi bắt đầu hục hặc. Anh đi làm về rất trễ, về đến nhà tắm rửa là lăn đùng ra ngủ, đến chuyện vợ chồng anh cũng không thèm đá động. Anh cũng chẳng ngó ngàng gì đến con cái như trước đây. Cuối tuần anh ra khỏi nhà từ rất sớm đến tối mịt mới về. Hỏi thì anh nói do công việc làm ăn bận rộn, sau đó im lặng không nói thêm bất cứ lời nào.
Mấy lần giặt áo cho anh tôi ngửi thấy mùi nước hoa rất lạ. Trong lòng cũng rộn lên chút nghi ngờ nhưng rồi cũng tự mình gạt đi. Đôi lần tôi còn phát hiện ra hóa đơn của những nhà hàng sang trọng với mức phí thanh toán gần bằng cả tháng lương của tôi. Trong bữa cơm tôi đem thắc mắc của mình ra hỏi thì anh trả lời rất rành rọt, đi làm thì phải giao lưu này nọ, muốn bắt con tôm thì phải thả con tép.
Nhưng một lần đi liên hoan với mọi người ở công ty, tôi tình cờ nhìn thấy chồng mình đang ngồi ăn cùng một cô gái khá trẻ. Hai người vui vẻ tình tứ như đôi vợ chồng mới cưới. Cảm giác bị phản bội làm tôi mất hết bình tĩnh nhưng phải cố kiềm chế. Nghĩ lại nếu làm lớn chuyện thì xấu chàng hổ ai.
Về nhà tôi vẫn im lặng nhưng lên kế hoạch theo dõi điều tra chồng. Những gì tôi biết được thật quá sức tưởng tượng của tôi.
Anh và tình nhân của mình qua lại hơn sáu tháng nay, cô ả vốn là sinh viên của một trường dân lập nhưng đã nghỉ học. Chồng tôi thuê cho cô ả một căn hộ ở ngoại ô, chu cấp toàn bộ tiền ăn uống sinh hoạt. Mỗi ngày vào giờ nghỉ trưa chồng tôi đều chạy xe đến đó. Các ngày cuối tuần thì đi chơi cùng cô ả.
Không thể để mất chồng dễ dàng như vậy, tôi gọi điện cảnh cáo cô ả tình nhân mấy lần. Nhưng lần nào câu cuối cùng cô ả nói cũng là: "Chị có dám làm gì tôi hay không?". Quá tức giận tôi thuê người đến nhà đổ nguyên của một thùng sơn trước cửa nhà cô ả.
Nhưng ngay tối hôm đó, tình nhân của chồng đã gửi ảnh qua tin nhắn cho tôi. Đó là cảnh cô ả nằm dài trên ghế còn chồng tôi thì đang gội đầu cho ả. Chưa hết cô ả còn nhắn: "Chị có bao giờ được chồng chăm sóc thế này không?". Tôi muốn phát điên, tôi liên tục gọi điện cho anh nhưng không liên lạc được.
Ngay tối hôm đó, tình nhân của chồng đã gửi ảnh qua tin nhắn cho tôi. (Ảnh minh họa)
Cả đêm đó anh không về, vậy mà mới tờ mờ sáng, anh đã có mặt, không để tôi kịp nói câu nào anh đã chỉ thẳng vào mặt tôi: "Cô mà còn dám động tới một sợi tóc của Thảo là cô biết tay tôi". Tôi giận đến tím tái cả mặt, bao nhiêu uất ức tôi tuôn ra hết. Hai vợ chồng cãi nhau một trận rất to. Tôi nói trong nước mắt là tôi muốn li hôn, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa. Nhưng anh còn làm tôi ngạc nhiên hơn: "Cô làm đơn đi, đó là điều tôi mong đợi nhất hiện nay".
Bỏ mặc tôi ngồi chết sững anh đi ra khỏi nhà. Vậy mà tình nhân của anh còn nhắn tin cho tôi: "Nghe nói chị muốn li hôn, chị nên làm sớm đi, tôi cảm ơn chị trước".
Tôi gọi điện cho em gái, sau mấy ngày tìm hiểu những gì em nói làm tôi càng lo lắng hơn. Công ty mà tôi dồn hết tiền của vào, rồi tài khoản ngân hàng và cả hai mảnh đất đều đứng tên của chồng tôi để dễ dàng làm các thủ tục liên quan tới công ty. Giờ tài sản của anh tôi hoàn toàn không nắm được là bao nhiêu.
Nếu li hôn tôi sẽ mất hết tất cả, căn hộ đang ở không đáng giá nhưng anh cũng có phần. Nghe em gái tôi phân tích tôi ngồi chết lặng. Mấy hôm nay anh về nhà không quá 10 phút chỉ để lấy thêm quần áo. Tôi thì buồn tủi vô cùng, nỗi tức giận vì bị người chồng mình tin tưởng phản bội làm tôi như ngạt thở. Tôi hoang mang và bối rối vô cùng, tôi nên làm gì vào lúc này, mọi người giúp tôi với!