Trải nghiệm làm nông dân của nữ sinh Mỹ

Làm nông được xem là lối thoát tạm thời của những ai không có khả năng theo đuổi ước mơ hoặc bất lực với công việc, nhưng với Briana Yablonski thì không.

Briana Yablonski tại nông trại trồng rau. Ảnh:Briana Yablonski.
Briana Yablonski tại nông trại trồng rau. Ảnh:Briana Yablonski.

Briana Yablonski, nông dân, nhà văn tự do người Mỹ hiện sống tại thành phố Knoxville, bang Tennessee, chia sẻ trải nghiệm trở thành nông dân sau khi tốt nghiệp đại học trên HuffPost.

Tôi không lớn lên ở trang trại. Tôi cũng không phải người đàn ông to khỏe mà chỉ là nữ sinh viên mới tốt nghiệp đại học với dáng người mảnh khảnh. Vì vậy, khi tôi nói là nông dân, hầu hết mọi người đều nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu.

Tôi lớn lên tại thị trấn nhỏ ở bang Pennsylvania, Mỹ. Khi còn đi học, tôi thích tìm hiểu về nông sản và cuộc sống tự nhiên, nhưng chưa bao giờ nghĩ nông nghiệp là lựa chọn nghề nghiệp khả thi. Giáo viên và cố vấn trung học đã thúc đẩy tôi theo đuổi sở thích của mình bằng cách nghiên cứu dược lý, khoa học thực phẩm và sinh thái. Vì vậy, tôi lựa chọn Đại học bang Pennsylvania, chuyên ngành Hoá sinh, sau đó chuyển sang lĩnh vực Khoa học thực phẩm.

Năm nhất đại học, tôi tự tin với lựa chọn của mình và luôn giành điểm xuất sắc trong các môn học chuyên ngành. Nhưng mùa hè năm nhất, bên ngoài giảng đường, tôi tham gia câu lạc bộ rèn luyện kỹ năng ngoài trời. Câu lạc bộ ấy đã thay đổi cái nhìn của tôi mãi mãi.

Tham gia câu lạc bộ, tôi được trải nghiệm việc ngủ trong lều, nấu bánh mì trên bếp lò và xây đường mòn với Quân đoàn Bảo tồn Thanh niên Vermont. Khi tôi trở lại trường đại học vào mùa thu năm đó, tôi nhận ra mình muốn sống ngoài thiên nhiên, làm việc với thế giới tự nhiên chứ không phải ngồi cả ngày trong phòng thí nghiệm. Tuy nhiên, vì những kỳ vọng về một nghề nghiệp ổn định, đến năm ba đại học tôi mới dám quyết định chuyển sang ngành Nông học.

Khi bắt đầu nghiên cứu về các loại bệnh thực vật, tính toán chất dinh dưỡng trong đất và xác định loài côn trùng gây hại trên đồng ruộng, tôi biết mình đã lựa chọn đúng nhưng vẫn chưa có ý định làm nông dân. Tôi dự định giúp người nông dân nâng cao sản lượng dưới tư cách nhà nghiên cứu khoa học.

Dần dần, tôi nhận ra mình không thể trò chuyện với nông dân về những gì họ làm nếu không hiểu biết và kinh nghiệm thực tế trong công việc ấy. Vì vậy, sau khi tốt nghiệp, tôi đến sống, làm việc tại trang trại trồng rau ở phía Bắc Virginia.

Khi tôi thu hoạch hàng nghìn cân cà chua, trồng hàng trăm cây rau và có những khách hàng thân thiết ở thành phố Washington, tôi biết mình đã tìm thấy công việc phù hợp trong khi nhiều bạn bè tại trường đại học vẫn đang lúng túng xoay sở trong thị trường việc làm.

Hai năm sau đó, tôi di chuyển đến nhiều trang trại trên khắp nước Mỹ để học hỏi kinh nghiệm về những điều kiện tự nhiên khác nhau. Sau đó, tôi quyết định quay lại trang trại tại phía Bắc Virginia và ổn định trong hai năm tiếp theo.

Trong những năm tháng ấy, đôi khi tôi khao khát một công việc văn phòng ổn định, được cấp thẻ bảo hiểm y tế nhưng đấy chỉ là những suy nghĩ nảy ra bất chợt và không thường xuyên.

Đầu năm 2019, tôi chuyển đến thành phố Knoxville, bang Tennessee và làm việc tại trang trại trồng rau. Bên cạnh đó, tôi bắt đầu ấp ủ kế hoạch xây dựng trang trại riêng của mình.

Nhiều người nhìn vào có thể đánh giá cuộc sống của tôi chỉ toàn là bùn đất, là rau củ, là đồng ruộng. Đối với tôi, công việc này vừa cung cấp thực phẩm cho mọi người vừa duy trì màu xanh cho Trái Đất.

Tuy làm nông, mỗi ngày, tôi hóa thân thành các chuyên gia ở nhiều lĩnh vực khác nhau. Tôi trở thành nhà sinh vật học khi suy tính về việc trồng hoa kiều mạch để thu hút côn trùng thụ phấn và săn mồi. Tôi trở thành nhà hóa học khi tìm hiểu cách bổ sung chất dinh dưỡng cho cây và ảnh hưởng của nó đến độ pH của đất.

Tôi mạo hiểm trở thành nhà kinh doanh khi điều tiết hàng hóa, chấp nhận rủi ro và đôi khi là thua lỗ. Có khi, tôi trở thành nhân viên tiếp thị khi chào mời sản phẩm nông nghiệp tới các khách hàng. Luôn luôn phải học hỏi là một trong những khía cạnh tôi thích nhất khi làm nông.

Thông qua việc học và làm, sự tự tin của tôi tăng vọt. Tôi không còn lo lắng, e ngại về vẻ bề ngoài và giới tính ảnh hưởng tới công việc mình đang thực hiện. Tôi trau dồi trí tuệ của bản thân, quan tâm đến quy trình và kết quả công việc.

Sau nhiều năm làm nông, tôi hiểu rõ lý do tại sao nhiều người không hào hứng với công việc này. Làm việc toàn thời gian ngoài đồng ruộng đồng nghĩa với việc tôi có thể bị cảm lạnh vào mùa đông hay kiệt sức vì cơn nóng mùa hè. Cơ thể tôi thường xuyên đau nhức, bàn tay và cánh tay không khi nào không trầy xước. Tôi làm việc cả ngày cuối tuần và ngày lễ trong khi bạn bè và gia đình đi du lịch, cắm trại.

Người thân và bạn bè luôn ở bên hỗ trợ tôi từ những hành động nhỏ nhặt nhất. Họ thường hỏi tôi về công việc của mình như cách những nhân viên văn phòng hỏi thăm nhau. Họ lắng nghe chăm chú khi tôi nói về công việc ngoài đồng ruộng như nghe một người trong ngành chia sẻ kinh nghiệm việc làm. Dần dần, ngay cả những người lạ cũng bắt chuyện với tôi và dành sự quan tâm nhất định tới công việc tôi đang làm.

Bên cạnh đó, vẫn đầy những hoài nghi. Trong suy nghĩ của nhiều người, làm nông là "lối thoát tạm thời" của những ai không có khả năng theo đuổi ước mơ hoặc bất lực với công việc hiện tại. Thêm vào đó, tôi là cô gái trẻ nên không ngạc nhiên khi nhận được ánh nhìn ngờ vực của mọi người.

Ban đầu, những người đàn ông trong trang trại không quan tâm đến sự tồn tại của tôi. Nhưng qua thời gian tiếp xúc, họ cho phép tôi tham gia trồng rau, lái máy kéo và xe tải hộp. Giờ đây, tôi và những đồng nghiệp nam đều bình đẳng.

Tôi đã chinh phục được những người đàn ông với tư tưởng làm nông cố hữu. Tuy nhiên, khách hàng vẫn là khó khăn lớn. Khi tôi tiếp thị về sản phẩm của trang trại, họ yêu cầu được gặp người nông dân thực thụ để tìm hiểu kỹ hơn. Ý của họ, thực thụ ở đây là những người đàn ông lớn tuổi, còn tôi chỉ là nhân viên chăm sóc khách hàng. Điều đó khiến tôi buồn bã.

Bỏ qua những câu chuyện về sự hoài nghi, trở thành nữ nông dân trẻ vẫn là một trong những quyết định đúng đắn nhất của tôi. Tôi thu nhặt được nhiều bài học giá trị từ công việc của mình, nhận được sự biết ơn của khách hàng. Có thể tôi không ngồi văn phòng máy lạnh hoặc nhận bảo hiểm y tế nhưng tôi không hối hận vì lựa chọn của mình. Nông nghiệp kết nối tôi với con người và thế giới tự nhiên, giúp tôi hiểu rõ giá trị của lao động và nghỉ ngơi, cho tôi cơ hội học tập không ngừng.

Tôi là một nông dân và tôi yêu thích công việc của mình.

Theo vnexpress.net

Tin tiêu điểm

Đừng bỏ lỡ